div class="text-left"> Kim Đản Đản nhìn cảnh này, hai mắt phát sáng, nàng cảm thấy sư phụ thật giỏi!
Linh lực trong người nàng đã cạn kiệt, mệt đến mức không bay lên nổi, thân thể biến nhỏ lại, rơi xuống.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn liền giang tay ra bắt lấy nàng, vuốt ve đám lông vũ trên lưng nàng, giọng nói từ tính mang theo chút vẻ dịu dàng: “Nếu ngươi mệt thì ngủ đi, mọi chuyện cứ giao cho bản tôn là được!”
Đầu mũi ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, Kim Đản Đản nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.
Đôi mắt màu đỏ của Nguyệt Hoa Tiên Tôn nhìn Tiểu Phượng Hoàng đang ngủ trong vòng tay, ánh mắt có chút phức tạp, không biết nên đối xử với nàng như thế nào.
Nhìn về phía Thiên Vực cách đó không xa, ánh sáng màu đỏ lóe lên rồi biến mất ngay tại chỗ.
Chúng tiên: Tiên tôn đi rồi, còn đánh trận này không?
Chúng Ma: Lão quái vật đi rồi, hay chúng ta tận dụng cơ hội tiêu diệt bọn chúng đi.
Mặc Trạch: “Rút, không đánh nữa, bản quân mệt chết rồi, mấy đứa nhỏ về nhà ăn cơm đi!”
…
Tiên Phủ ở Thiên Vực.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn đặt Kim Đản Đản đã biến thành hình người lên giường. Nàng nghiêng cái đầu nhỏ ngủ say, thỉnh thoảng lại chép chép miệng.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn vuốt ve cái đầu nhỏ của nàng, đôi mắt như hồng ngọc thâm trầm: “Yên Nhi, bản tôn phải làm sao với ngươi đây?”
Cái đầu nhỏ của Kim Đản Đản cọ cọ trong tay y, ngủ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335390/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.