Mặc Trạch cảm nhận được một tia lực lượng đến từ khí tức của Ma tộc thượng cổ.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn cũng cảm nhận được, trong đôi mắt màu đỏ của y tràn đầy tức giận, trong đó chứa ánh sáng khát máu: “Phi Tuyết Tiên Tử, vậy mà ngươi lại hết lần này đến lần khác muốn giết đồ nhi của bản tôn. Bản tôn không thể tha cho ngươi!”
“Ha ha, đồ nhi sao?” Phi Tuyết Tiên Tử cười lạnh: “Rốt cuộc là người trong lòng hay là đồ nhi, Nguyệt Hoa Tiên Tôn ngươi rõ hơn ai hết. Bản tiên không có được ngươi, Phượng Như Yên nàng ta chỉ là một con phượng hoàng càng không xứng với ngươi!”
Tròng mắt của Phi Tuyết Tiên Tử biến thành màu đen, bên trong là một mảnh chết chóc. Vũ khí trong tay nàng ta vỡ vụn, áp lực ở bên trong đám sương mù màu đỏ tiến hết vào trong cơ thể nàng ta.
Gương mặt vốn dĩ trắng nõn xinh đẹp đó, bây giờ trở lên đặc biệt quyến rũ. Đôi môi nàng ta đỏ như lửa, tràn đầy mê hoặc.
Khi nàng ta lên tiếng, dường như có hai giọng nói chồng lên nhau. Nàng ta cười quyến rũ: “Nguyệt Hoa, bản tiên sẽ để ngươi tận mắt nhìn thấy đồ nhi của ngươi chết ở trước mặt ngươi. Như vậy ngươi sẽ là của ta!”
Ánh mắt của Phi Tuyết Tiên Tử nhìn Kim Đản Đản giống như cây châm nhiễm độc vậy. Năm ngón tay nàng ta mở ra, cách không trung bắt về phía Kim Đản Đản.
Kim Đản Đản cảm thấy sau lưng mình lạnh lẽo, khiến da đầu nàng có chút tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335388/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.