Rất khó để chắc chắn rằng nàng không nhìn lén y tắm. Tắm xong y lên giường nằm một chút. Y lập tức nhảy xuống giường, nhìn nữ tử đang nằm trên giường, y nghiến răng nghiến lợi một trận: “Phượng ___ Như ___ Yên___ ngươi lại làm trò quái quỷ gì vậy?”
Kim Đản Đản chớp đôi mắt màu xanh lam, vẻ mặt đơn thuần nói: “Sư phụ, thời tiết lạnh rồi, đồ nhi làm ấm giường cho người!”
“Không cần!” Nguyệt Hoa Tiên Tôn cảm thấy đây đều là cái cớ, rõ ràng là nàng nổi lên sắc tâm, y nhắc nhở: “Bản tôn là sư phụ của ngươi!”
Kim Đản Đản xua tay, cười ngọt ngào: “Đồ nhi biết, một ngày làm sư cả đời làm phu mà. Hóa ra sư phụ đã sớm có ý với con từ khi con vừa mới phá vỏ trứng ra rồi. Quả nhiên người nhìn xa trông rộng mà!” Kim Đản Đản giơ hai ngón cái lên với y.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn vô cùng phiền muộn. Ban đầu tại sao ta phải đưa đứa trẻ đó về để hại ta chứ?
Sắc mặt y lạnh xuống: “Ngươi tự mình xuống, hay là vi sư ra tay tiễn ngươi một đoạn đường?”
Kim Đản Đản giơ móng vuốt ra, chu môi: “Sư phụ, người bế con xuống đi!”
Gân xanh trên trán Nguyệt Hoa Tiên Tôn nổi lên. Y rất không hiểu tại sao đồ nhi đang ngoan ngoãn của y từ sau đại chiến tiên ma thì bắt đầu sa ngã. Đây tuyệt đối là chuyện quỷ do Mặc Trạch làm ra!
Vừa nghĩ thông, sắc mặt của Nguyệt Hoa Tiên Tôn tốt hơn rất nhiều. Y dặn dò nàng: “Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335381/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.