Tai Mặc Nhiễm đỏ bừng, nhưng trong đầu anh lại nhớ đến chuyện ngọt ngào tối qua. Khóe miệng anh khẽ nhếch lên, chọc ghẹo cô: “Bà xã, bộ đồ này có chút bẩn rồi. Lấy cho anh một bộ sạch sẽ đi!”
Kim Đản Đản không ngừng hít thở sâu, chạy đi tìm quần áo sạch sẽ ném lên giường cho anh.
“Bà xã, sao chỉ có áo sơ mi và quần vậy? Đồ lót bên trong của anh đâu?” Mặc Nhiễm nhướng mày.
Kim Đản Đản đột nhiên trừng anh, trong đôi mắt to của cô viết: Đây vẫn là Mặc tổng tao nhã lịch sự kia sao? Anh trở lên không biết xấu hổ như vậy từ lúc nào vậy?
Mặc Nhiễm tiếp tục chọc ghẹo cô, khóe miệng anh mang theo nụ cười xấu xa, nhướng mày: “Chẳng lẽ bà xã làm như vậy là để thuận tiện cho chúng ta vận động sao?”
Vẻ mặt Kim Đản Đản ngẩn ngơ, thuận miệng trả lời: “Vận động gì vậy?”
Khóe miệng Mặc Nhiễm khẽ nhếch lên, bước xuống giường. Quần áo che trên người anh rơi xuống, lộ ra cơ thể gợi cảm. (Thượng Tiên: Không được rồi, tôi sắp chảy máu mũi rồi)
Anh ôm Kim Đản Đản vào trong lòng, dán vào vành tai hồng nhạt của cô nói: “Tất nhiên là làm vận động như tối qua rồi!”
Anh thành công nhìn thấy vành tai hồng nhạt của cô biến thành màu đỏ tươi. Khóe miệng anh nhếch lên một độ cong hài lòng: “Bà xã, em thật là đáng yêu!”
Kim Đản Đản tức giận dùng sức nhấc đầu gối lên. Mặc Nhiễm đau đến nỗi sắc mặt đỏ bừng, hai chân kẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3305198/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.