Kim Đản Đản nhìn biểu cảm lo lắng của anh, khác với vẻ bình tĩnh vừa rồi. Người đàn ông này đúng thật là khó đoán.
Trên người cô truyền đến cảm giác ẩm ướt lạnh lẽo, cô lo lắng nhắc nhở: “Quân Mạch, anh bị thương rồi!”
Cảnh sát bắt được ba tên cướp kia, họ lo lắng nhìn Quân thiếu đang bị thương.
Trên tay anh đang chảy máu, anh duỗi tay đến trước mặt Kim Đản Đản. Anh nhìn cô với ánh mắt bình thản như nước, giọng điệu ra lệnh ngang ngược: “Em băng bó cho anh đi!”
Kim Đản Đản hơi chu miệng nhỏ. Giọng điệu này giống như ra lệnh cho người hầu vậy.
Lập tức có người mang hòm thuốc đến. Kim Đản Đản băng bó miệng vết thương cho Quân Mạch.
Lông mi cô rất dài. Khi băng bó cô nghiêm túc nhìn miệng vết thương, lông mi hơi chấp chới. Cô nhẹ nhàng cắn môi, giống như người đau là cô.
Băng bó xong, Kim Đản Đản còn thắt một cái nơ bướm ở trên.
Cô nhìn Quân Mạch, chân thành cảm ơn: “Cảm ơn anh đã đến cứu tôi!”
“Chỉ cảm ơn bằng miệng thì không được, em phải trả ơn bằng hành động thiết thực!” Quân Mạch nhìn vào mắt Kim Đản Đản, giống như cô nợ anh rất nhiều tiền.
Kim Đản Đản kinh ngạc, miệng nhỏ khẽ nhếch lên: “Hả? Vậy anh muốn tôi trả ơn thế nào?”
Quân Mạch vươn tay, ngang ngược ôm lấy cổ Kim Đản Đản, kéo cô vào trong lồng ngực mình. Anh hơi cụp mắt xuống nhìn cô: “Em đến nhà anh ở đi, không thì đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/2964912/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.