“Ái phi, nàng quản lý nàng ta cho tốt, đừng để nàng ta lượn lờ làm chướng mắt bổn vương!” Hiên Viên Dật phát ra mệnh lệnh Vương gia.
“Tuân lệnh! Vương gia đại nhân!” Kim Đản Đản bĩu môi. Nàng miễn cưỡng hành lễ giống người hầu.
Hiên Viên Dật xoa đầu nàng. Tuy rằng biểu hiện của nàng không phải thật lòng nhưng trông hắn rất hưởng thụ. Khóe môi hắn hơi cong lên thành một vòng cung.
Kim Đản Đản kéo móng vuốt đang làm loạn trên đầu nàng xuống, nàng vẫy vẫy tay với hắn: “Vương gia, ta muốn ra khỏi phủ. Tạm biệt!”
Hiên Viên Dật nhíu mày: “Ra phủ? Nàng ra phủ làm gì?”
Kim Đản Đản lộ ra nụ cười mê người, vươn tay chọc chọc trán hắn: “Ha ha, bổn cung không nói cho ngươi biết đấy!”
Nàng chọc xong bỏ chạy ngay lập tức. Nếu ở lâu chút nữa chắc chắn hắn sẽ xử lý nàng.
Nhưng nàng coi nhẹ đôi chân bủn rủn của mình. Nàng chưa đi được mấy bước đã muốn ngã nhào xuống mặt đất.
Hiên Viên Dật lập tức vươn tay ôm lấy eo nàng rồi ôm nàng vào trong lòng ngực. Giọng điệu hắn có chút bất đắc dĩ: “Ái phi, nàng quên ngày hôm qua chúng ta đã vận động quá kịch liệt rồi à. Hôm nay nàng không thể hoạt động quá nhiều!”
Kim Đản Đản tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, nàng lập tức đỏ mặt. Nàng cúi đầu nhỏ xuống, cố gắng che khuất gương mặt đang nóng lên vì xấu hổ: “Ngươi đừng nói nữa! Câm miệng cho ta!”
Nhìn thấy nàng ngượng ngùng, Hiên Viên Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/2964855/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.