Edit: Kim
Thời điểm Thẩm Gia Văn ra khỏi trường thi, sắc mặt trắng xanh giống như một con quỷ bệnh lao, chật vật không nói nên lời.
Nam Chi cảm thấy hoàng đế thật sự rất thích Thẩm Gia Văn, thân thể Thẩm Gia Văn không tốt, nhưng hoàng đế vẫn gả con gái của mình cho Thẩm Gia Văn.
Quá trình điều dưỡng trước đó vẫn có hiệu quả, lần này Thẩm Gia Văn không đổ bệnh, nhưng mà tinh thần cũng yếu đi, trở về nằm một ngày đã khỏe lại.
Nam Chi hỏi Thẩm Gia Văn: “Huynh còn về nhà không?”
Trong cốt truyện, Thẩm Gia Văn không về nhà, là Thẩm gia đi tới kinh thành, sau khi được hoàng đế chọn làm phò mã, Thẩm Gia Văn liền tới Hàn Lâm Viện biên soạn sách.
Sau đó, lại từng bước leo lên trên, trở thành quyền thần của một thế hệ, là người được viết vào sử sách.
Cuộc đời của Thẩm Gia Văn chính là một truyện sảng văn viết in hoa.
Thẩm Gia Văn hỏi: “Làm sao vậy?”
Nam Chi nói: “Ta muốn trở về, không biết trong nhà thế nào rồi.”
Thẩm Gia Văn kinh ngạc, “Gấp gáp như vậy, chờ ta có kết quả đã rồi nói sau.”
Nam Chi ồ một tiếng, không mấy hứng thú, Thẩm Gia Văn hỏi: “Không thích kinh thành sao, không phải kinh thành rất náo nhiệt sao?”
Nam Chi không nói gì, ta thích, nhưng Hương Châu không thích nơi này.
Dưới chân thiên tử, tốc độ làm việc của các quan viên rất nhanh chóng, kết quả kỳ thi rất nhanh đã có rồi, Thẩm Gia Văn trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3620218/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.