Edit: Kim
Trương Oánh Oánh rất tò mò về nữ đại phu này, nàng nhìn phòng khám giản dị đơn sơ bằng vẻ mặt tò mò.
Nhưng cũng hỏi ý kiến của chủ nhân trước.
Nam Chi gật đầu, “Được nha.”
Trương Oánh Oánh vừa lật ra, đã bị bạo kích, đoán chừng là vì chữ viết quá xấu, nhưng nàng cũng không có chế giễu, mà là nói: “Ta đưa cho ngươi mấy cây bút và mực tốt, đây cũng coi như là y thư, nhưng chữ quá xấu.”
“Ta cũng có một ít bảng chữ mẫu, ngươi cầm đi luyện chữ đi.”
Vốn là một nữ tử xuất thân bần hàn, có thể biết chữ, cho dù là làm đại phu cũng khá tốt.
Đều nói nữ tử không có nam nhân thì không thể sống được, nhưng trên thực tế, không phải có không ít người đọc sách được nữ tử nuôi dưỡng mà thành sao?
Không phải là nữ tử không thể tự nuôi sống chính mình, mà là nữ tử sẽ không nhận được sự giúp đỡ từ ai khác ngoài cha và trượng phu của mình.
Nam Chi lập tức nói lời cảm tạ, “Cảm ơn tỷ tỷ, ta nhất định sẽ chăm chỉ luyện chữ.”
“Ta luyện chữ xong rồi, sẽ chăm chỉ luyện y thuật, sau này tỷ tỷ có cảm thấy không thoải mái có thể đến tìm ta, con người là ăn ngũ cốc, sẽ luôn có chỗ không thoải mái.”
Các tỷ tỷ đều thật tốt, đều thích tặng đồ, tỷ tỷ là người tốt!
Vẻ mặt luôn khắc nghiệt của Trương Oánh Oánh dịu lại, “Sau này ta sẽ tới tìm ngươi.”
Trương Oánh Oánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3608530/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.