Edit: Kim
Sắc mặt Lăng Kiều trắng như ma, u oán tuyệt vọng nhìn Phong Vân Đình, hai người đều im lặng nhìn đối phương, cảm thấy không còn gì để nói nữa.
Trong lòng Lăng Kiều có rất nhiều điều muốn nói, nhưng khi thật sự đối diện với Phong Vân Đình, tất cả những từ ngữ đó như khối băng đọng lại trong lòng cô, một câu cũng không nói nên lời.
Chỉ cảm thấy từng đợt sóng khổ sở dâng lên trong lòng.
Lăng Kiều à, Lăng Kiều, rốt cuộc mày đang làm cái gì vậy, tại sao bây giờ mày lại biến thành bộ dạng này?
Cho dù có đi tìm Phong Vân Đình thì có thay đổi được gì đâu.
Kỳ vọng một chút lòng thương hại của hắn, nhưng hắn đều đã làm, làm sao có thể có chút thương hại?
Trong phòng làm việc là một mảnh im lặng, thậm chí là im lặng chết người, Phong Vân Đình phá vỡ sự im lặng, “Nhìn sắc mặt của em không được tốt, cần phải nghỉ ngơi, em về đi, nghỉ ngơi cho tốt.”
Lăng Kiều nhìn vào Phong Vân Đình một cái thật sâu, xoay người đi rồi, vội vàng chạy tới, lại không nói lấy một câu.
Nói nhiều cũng là nhạt nhẽo, đều vô dụng.
Ra khỏi công ty Phong Vân Đình, Lăng Kiều bật khóc gọi điện thoại cho mẹ, nói muốn tới bệnh viện phá thai.
Đã như vậy rồi, cô và Phong Vân Đình sẽ không thể có tương lai.
Lăng Kiều khóc tới mức rối tinh rối mù, sâu sắc cảm thấy mình rất ngu xuẩn, cảm thấy mình nghĩ quá đơn giản, cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3545891/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.