Edit: Kim
Triệu Dũng cười hắc hắc, “Đúng vậy, bây giờ mày biết cũng vô dụng, mày chạy không thoát đâu.”
Nam Chi muốn tìm một chỗ ngồi xuống, nhưng chỗ nào cũng bẩn thỉu, cô từ bỏ, đút tay vào trong túi, nghi hoặc hỏi: “Tại sao chú lại tìm tôi, chú là bọn buôn người sao?”
Triệu Dũng: “Tao cũng không phải kẻ buôn người, tao phải dạy cho mẹ mày một bài học.”
Nam Chi càng thêm nghi hoặc, “Chú quen mẹ tôi sao, chú là bạn của mẹ sao, mẹ tôi đã làm chuyện gì có lỗi với chú sao?”
Nam Chi liên thanh hỏi ba câu, chọc giận Triệu Dũng, khuôn mặt hắn càng thêm dữ tợn, tinh thần nhìn có chút không được bình thường, “Tao thích mẹ mày như vậy, phim mẹ mày đóng, tao xem không sót một bộ, đồ mẹ mày làm đại diện, tao đều mua.”
“Cô ta thì sao, cô ta lại đê tiện như vậy, bị bao nuôi còn sinh con, tiện, quá tiện.”
Trong lòng Triệu Dũng tràn đầy tức giận vì bị lừa dối, như thể vợ hắn đã lừa dối hắn.
Nam Chi rất nghi hoặc, chú có thể không xem phim mẹ đóng, không mua đồ mẹ làm đại diện nha?
Mẹ cũng không biết chú là ai nha?
Đại khái là Nam Chi quá mờ mịt, khiến Triệu Dũng cảm thấy bị xúc phạm, “Tao vì cô ta làm nhiều chuyện như vậy, cô ta vậy mà lại là con ả khốn nạn như vậy.”
“Không biết liêm sỉ, lợi dụng đàn ông, đối phó người vô tội.”
Nam Chi lập tức hỏi: “Người vô tội cái gì, người vô tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3543130/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.