Edit: Kim
“Ngày mai, mày phải đi học.” Phong Vân Đình nói với Nam Chi.
Nam Chi:……
Kem trong tay không còn thơm ngon nữa.
Nam Chi nói: “Cha, con có thể không đi không?”
Ta sợ hãi nha!
Phong Vân Đình kiên quyết nói: “Không được, mày là trẻ con, nên đi học, tao đã cho người chọn trường tốt nhất cho mày, đừng có không biết tốt xấu.”
Nam Chi nhìn Phong Vân Đình kiên định như vậy, lập tức hỏi: “Con nhất định phải đi sao?”
“Đúng vậy.”
Nam Chi bĩu môi, cảm thấy khó chịu, ta phải nghĩ cách, nghĩ cách bảo vệ chính mình.
Nếu bây giờ ta là hoa lan u minh thì thật là tốt nha!
Nam Chi lại hỏi: “Cha, bởi vì dì Lăng Kiều không vui khi nhìn thấy con, cho nên cha liền đuổi con tới trường sao?”
Phong Vân Đình không chút suy nghĩ nói: “Đừng nói nhảm, dì Lăng Kiều của mày không phải người như vậy, mẹ mày đối đầu với cô ấy khắp nơi, cô ấy đều không so đo, lại sẽ đi so đo với một đứa trẻ con là mày sao?”
Nam Chi chân thành đặt câu hỏi: “Cha à, cha kiếm được tiền bằng cách nào vậy?”
Ngu ngốc như vậy, là kiếm tiền kiểu gì vậy?
Dì Lăng Kiều là một người rộng lượng, nhưng nếu có người liên tục tát vào mặt mình, là ai cũng sẽ rất bực bội, sao có thể không tức giận được.
Đổi lại là Nam Chi, có thể Nam Chi sẽ lập tức nhảy dựng lên đánh trả.
Nam Chi không nhịn được hỏi: “Dì Lăng Kiều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3542813/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.