Edit: Kim
Nhìn thấy Khổng Chân dùng bộ dạng của nữ chủ nhân ra mà chào hỏi, ánh mắt Lăng Kiều thi thoảng liếc nhìn về phía Phong Vân Đình, thấy Phong Vân Đình không nói gì.
Lòng cô nặng trĩu, từ khi nào, quan hệ giữa bọn họ đã dịu lại.
Nụ cười trên mặt Lăng Kiều có chút không thể giữ nổi, lắc đầu từ chối, “Chúng tôi đã đặt chỗ, không cần.”
Khổng Chân cười nói: “Lần này không được, vậy lần sau chúng ta cùng đi đi.”
Lăng Kiều gật đầu đồng ý, “Được.”
Nam Chi nhìn hai người từng vì sinh tồn mà chiến đấu quyết liệt, bây giờ lại giống như hai người bạn mà thân mật chào hỏi, cô nhất thời rất kinh ngạc.
Đây là người lớn sao, năng lực cảm lý cảm xúc thật sự đỉnh nha!
Vị trí của Lăng Kiều cách đó không xa, chỉ cần ngước mắt lên là có thể nhìn thấy nhau.
Đặc biệt là Lăng Kiều có thể nhìn rõ Phong Vân Đình.
Đồ ăn lên, Khổng Chân dùng đũa gắp thức ăn cho Phong Vân Đình, sắc mặt của Phong Vân Đình rất khó coi, không muốn ăn đồ ăn cô gắp.
Khổng Chân cười nói: “Phong tổng, Lăng Kiều tiểu thư còn đang nhìn đấy.”
Phong Vân Đình liếc nhìn sang bên kia, đối diện với ánh mắt trong trẻo của Lăng Kiều, hắn mơ hồ nhìn thấy vẻ uất ức, khổ sở trong ánh mắt của Lăng Kiều.
Phong Vân Đình mím môi, cuối cùng cũng ăn đồ ăn Khổng Chân gắp, trong nháy mắt kia, hắn nhìn thấy ánh mắt Lăng Kiều càng thêm uất ức, mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3542266/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.