Edit: Kim
Cá nheo?
Nam Chi hỏi: “Cá nheo ăn có ngon không?”
Phong Vân Đình không trả lời cá nheo là gì, mà là nói với Nam Chi: “Mày cảm thấy tao là món đồ chơi sao, bị người ta tranh giành.”
Nam Chi lắc đầu, “Sao cha có thể là đồ chơi được, cha là một người coi tiền như rác.”
Một người có lập trường không kiên định, coi tiền như rác mà thôi, chính là một công cụ hình người, cướp lấy để đối phó với đối phương.
Phong Vân Đình rất muốn đánh đứa trẻ, quá đáng ghét.
Nam Chi chờ mong mà nhìn Phong Vân Đình: “Cha, có thể đưa mẹ tới đây sống không?”
Phong Vân Đình: “Mày nằm mơ.”
Hắn có thể tiếp xúc với Khổng Chân, nhưng không thể để Khổng Chân nghênh ngang vào nhà được.
Có thể kích thích Lăng Kiều, nhưng không thể kích thích quá mức, làm Lăng Kiều hoàn toàn từ bỏ.
Phong Vân Đình nhìn Nam Chi, hỏi: “Có muốn gặp mẹ không?”
Nam Chi do dự, “Không muốn.” Cô phải ở lại đây tiết kiệm tiền cơm cho mẹ.
Phong Vân Đình nói: “Tao đưa mày đi gặp mẹ.”
Nam Chi lập tức hỏi: “Cha cũng đi sao?”
Phong Vân Đình gật đầu: “Đi.”
Nam Chi hoan hô, “Được, cảm ơn cha.”
Ăn xong cơm chiều, sắc trời đã tối, Phong Vân Đình đưa đứa trẻ ra ngoài, chân trước hắn vừa bước ra cửa, sau lưng, Lăng Kiều đã biết.
Rất nhanh, Lăng Kiều đã biết Phong Vân Đình đi gặp Khổng Chân.
Sắc mặt Lăng Kiều lập tức xấu đi, trong lòng nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3541931/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.