Edit: Kim
Diêu Xu không biết Long Tuy nói như vậy có phải là để an ủi mình không, nhưng Diêu Xu nghe xong, quả thực trong lòng dễ chịu hơn một chút.
Cho dù là tự lừa dối chính mình.
“Long Khuyết, Long Khuyết……” Nam Chi về tới sân, hô lên với Long Khuyết: “Ngươi nhanh mang đồ ăn tới cho Diêu Xu đi, ngay cả Bạch Sương mà nàng cũng ăn.”
Tuyên Thanh:……
Long Khuyết:……
Thịt hồ ly rất thối nha!
Tuyên Thanh nói: “Xem ra Diêu Xu thật sự cần rất nhiều năng lượng, quân thượng, ngươi nhanh mang chút đồ qua đi, thái độ tốt một chút, không nên động một chút là nói tới chuyện khế ước.”
Long Khuyết: “Biết rồi.”
Long Khuyết cầm một ít linh quả và thịt giàu năng lượng tới sân cách vách.
Trong lòng Diêu Xu đang cảm thấy thấp thỏm bất an, vừa nhìn thấy Long Khuyết, lập tức đứng dậy, ôm lấy bụng.
Long Khuyết không biết suy nghĩ trong lòng Diêu Xu, hắn đưa đồ cho Diêu Xu, “Ngươi đói bụng thì ăn đi, không cần tiết kiệm, nếu không đủ ta và Tuyên Thanh sẽ về Yêu giới lấy thêm, đói bụng nhất định phải ăn, bằng không đứa trẻ sẽ hấp thụ năng lượng của ngươi.”
Nhìn thấy Long Khuyết nói chuyện nhẹ nhàng như vậy, nàng ngẩn người, “Ngươi là đang quan tâm ta, hay là quan tâm đứa trẻ?”
Long Khuyết khẳng định nói: “Đương nhiên là quan tâm ngươi.” Nếu cơ thể mẹ xảy ra chuyện, đứa trẻ cũng sẽ xảy ra chuyện.
Long Khuyết không ngờ, con của mình sẽ ra đời bằng cách này, chui ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3536676/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.