“Yêu Vương đâu, sao Yêu Vương lại không xuất hiện?”
“Đứa trẻ còn nhỏ như vậy, có thể làm cái gì được, nuôi con gái à, hắc hắc…….”
“Xem ra Yêu Vương thật sự không thèm để ý tới tộc Hoa Yêu, cũng không đích thân tới đón dâu.”
Thị nữ cung Yêu Vương nhét Nam Chi vào trong kiệu hoa, yêu quái cũng không có lễ tiết gì, đặc biệt là các loài yêu quái sống hoang dã, dã tính khó thuần, vì để trông có lễ tiết, nhóm yêu quái thượng tầng cũng học theo lễ nghi phiền phức của con người.
Nam Chi vén rèm kiệu lên, vẫy tay cáo biệt với Mẫu Nhụy, Mai Ngọc đi bên cạnh cỗ kiệu, nàng là thị nữ của Yêu Hậu, cũng phải theo đến cung Yêu Vương.
Trong lòng Mai Ngọc vừa kích động lại vừa thấp thỏm lo lắng, là một tiểu hoa yêu, có thể tới cung Yêu Vương, đã đủ để khoe khoang cả đời, cung Yêu Vương là nơi đẹp đẽ nhất của Yêu giới, địa phương nghiêm ngặt nhất, tới một nơi như vậy, Mai Ngọc rất sợ hãi.
Mẫu Nhụy thất thần, không hề phát hiện ra Yên Phi cáo biệt, lại nghe thấy tiếng xì xào bàn tán chung quanh, vẻ mặt có chút xấu hổ.
Cỗ kiệu bắt đầu di chuyển, Long Khuyết vẫn không xuất hiện, điều này càng khiến các yêu quái khinh thường tộc Hoa Yêu thêm xác định, Yêu Vương không thèm để ý đến tộc Hoa Yêu.
Chậc chậc……..
Cỗ kiệu một đường thổi sáo đánh trống đi thẳng tới cung Yêu Vương, cung Yêu Vương giăng đèn kết hoa, trưởng lão của các tộc đều đang chờ ở cung Yêu Vương.
Nam Chi hưng phấn nói với hệ thống: “Ca ca, ta gả chồng rồi, ta sắp thành thân, ta giỏi quá.”
Hệ thống:……
Hoàn toàn coi là trò chơi.
Nam Chi được dìu bước ra khỏi kiệu, thân mình cô thấp, lúc nhìn người khác đều phải ngửa đầu lên, đây đều là góc chết, Nam Chi cảm thấy mặt của bọn họ rất to.
Các yêu quái tới tham gia tiệc cưới đều dùng một loại ánh mắt hung dữ, khát máu nhìn Nam Chi, ý đồ muốn dọa tân nương, Yêu Hậu tương lai khóc.
Nam Chi không thèm để ý tới những ánh mắt của nhóm người lớn này, ánh mắt tìm kiếm khắp nơi cũng không nhìn thấy Long Khuyết đâu, cô hỏi trưởng lão ở gần mình nhất: “Thúc thúc, tướng công ta đâu?”
Thời điểm Nam Chi nói tướng công, không hề ngượng ngùng, giống như đây là một cái xưng hô rất bình thường.
“Tướng công ngươi sao, quân thượng bế quan rồi, không ra ngoài, ngươi chỉ có thể thành thân một mình.” Trưởng lão nói xong, chung quanh vang lên tiếng cười.
Giữa tiếng cười như vậy, vẻ mặt Nam Chi không thay đổi, cô còn cảm thấy đáng tiếc cho Long Khuyết, “Quân thượng ngay cả hôn lễ chính mình cũng không thể tham gia được, thật đáng thương.”
Mọi người:……
Không, ngươi mới là người đáng thương nhất, ngươi thành thân còn không có tân lang.
Đứa nhỏ này có phải là không có trái tim hay không, nàng không cảm thấy xấu hổ sao?
Nam Chi lại ngẩng đầu hỏi: “Ta bây giờ phải làm thế nào?”
Lần đầu tiên thành thân, ta không có kinh nghiệm!
Nam Chi trực tiếp mở miệng, không hề có một chút gánh nặng tâm lý nào.
“Bây giờ ngươi phải bái đường thành thân.”
Nam Chi bị dắt tới trước đại sảnh, chờ bái đường thành thân.
“Úc úc úc……”
Tiếng gà trống gáy vang lên ở hỉ đường, một con gà trống uy vũ bị người ta nắm lấy, còn đang vỗ cánh.
Nam Chi nhìn thấy con gà trống thì rất nghi hoặc, sau đó hỏi: “Gà trống?”
Muốn giết gà trống hầm thịt ăn sao?
“Yêu Hậu, ngươi bái đường cùng gà trống, gà trống thay quân thượng thành thân với ngươi.”
“Ha ha……” Chung quanh lại vang lên tiếng cười lớn, vốn là yêu thú, âm thanh rất lớn, dường như muốn chọc thủng nóc nhà, bầu không khí tràn ngập hơi thở vui sướng.
Ngay cả hệ thống cũng trêu chọc Nam Chi: “Lần đầu ngươi kết hôn, lại là kết hôn với một con gà đấy.”
Nam Chi mới không thèm để ý tới việc kết hôn cùng ai, cô chỉ nghĩ kết hôn rồi là có thể ở trong cung Yêu Vương.
Cô là Yêu Hậu là được, những chuyện khác không quan trọng!
Có thể hấp thụ linh khí mấy trăm năm, quá tuyệt!
Mai Ngọc cúi đầu, cằm gần như muốn chọc thủng một lỗ trên ngực, mười đầu ngón chân không ngừng ấn vào đế giày, nếu có thể, bây giờ nàng rất muốn biến thành một cây mai, thật sự quá xấu hổ.
Tất cả mọi người đều khinh thường tộc Hoa Yêu.
Mọi người đều cảm thấy đứa trẻ kia sẽ khóc, đều nhìn chằm chằm vào cô, lại thấy đứa trẻ đang nhìn thẳng vào gà trống uy vũ, giống như đang nhìn đồ ăn.
Nam Chi rời mắt khỏi con gà trống, giọng điệu nghi hoặc lại tỏ vẻ hiểu biết nói: “Cái này ta hiểu, cái này ta biết, ở nhân gian, khi trượng phu đã chết, sẽ dùng gà trống để kết minh hôn, nhưng mà không phải quân thượng còn sống sao, sao lại dùng gà trống bái đường?”
Nam Chi nhíu mày, vẻ mặt ngạc nhiên, “Quân thượng đã chết rồi sao?”
Mọi người:……
Hiện trường đột nhiên trở nên yên tĩnh, có người còn chưa kịp thu lại nụ cười, còn đang cười ha ha, sau đó nhận ra không ổn, tiếng cười cũng dần yếu đi.
Nam Chi sốt ruột hỏi: “Quân thượng thật sự đã chết rồi sao?”
“Khụ khụ khụ……” Người chủ hôn ho khan một tiếng, “Không phải, quân thượng không có chết, quân thượng đang bế quan, tạm thời không ra ngoài được.”
“Ồ, hóa ra là như vậy!” Nam Chi thở phào nhẹ nhõm, “Vậy bái đường đi.”
Bái đường với con gà trống này xong, có phải nó sẽ là của cô không, cô có thể giết gà hầm canh không?
Đến thế giới này, Nam Chi chưa từng được chạm vào chút đồ ăn mặn nào, ngày nào cô cũng chỉ uống sương sớm, uống đến mức mặt Nam Chi cũng tái đi rồi.
Cho dù bây giờ cô là hoa yêu, nhưng bản năng ăn thịt của con người vẫn chiếm ưu thế hơn, không biết tại sao, Nam Chi càng nhìn gà trống càng thèm, chỉ nghĩ tới thôi nước miếng đã chảy ra rồi.
Đôi mắt như phát sáng nhìn tướng công gà trống, gà trống sợ tới mức nhảy lên.
“Nhất bái……”
“Yêu Vương điện hạ giá lâm.”
Yêu Vương xuất hiện?
Mọi người theo bản năng nhìn về phía ngoài điện, nhìn thấy Long Khuyết một thân hồng y, Long Khuyết vốn dĩ đã đẹp như bạch ngọc, bây giờ mặc hồng y, trắng và đỏ đối lập tới cực hạn, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp của Long Khuyết.
“Bổn vương xuất quan, không cần gà trống.” Long Khuyết lạnh lùng nói.
Long Khuyết thật sự bế quan sao, đương nhiên là không, thời điểm nghe thấy đứa nhỏ này nói tới chuyện kết minh hôn, thiếu chút nữa Long Khuyết đã cắn phải lưỡi.
Bái đường xong cái tiểu hoa yêu này đã là Yêu Hậu của hắn, nàng bái đường với gà trống, gà trống thành Yêu Vương, hắn trở thành thế thân?
Long Khuyết nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy dùng gà trống bái đường thay mình, người thua thiệt cũng chỉ là hắn, cũng không biết là ai mất mặt.
Nam Chi nhìn thấy Long Khuyết, cười hỏi: “Tướng công, ngài xuất quan rồi.”
Long Khuyết chỉ lạnh lùng cao ngạo gật đầu.
Mọi người đều biết Yêu Vương bế quan chỉ là để thoái thác, đơn giản là muốn cái Yêu Hậu này bất mãn.
Cái Yêu Hậu này là các trưởng lão buộc hắn phải cưới.
“Nhất bái thiên địa.”
“Nhị bái cao đường.”
“Phu thê giao bái.”
Một lớn một nhỏ hoàn thành nghi thức bái đường, sau khi kết thúc buổi lễ, Nam Chi liền cảm thấy giữa mình và Long Khuyết dường như đã có chút liên kết.
Đây là tướng công của cô nha, Nam Chi dùng tâm thái chơi trò chơi gia đình mà đánh giá Long Khuyết.
Về sau Long Khuyết có muốn thành thân với nữ tử nhân gian, cũng phải ly hôn với cô trước, hì hì…..
Long Khuyết cảm nhận được liên kết, sắc mặt vô cùng khó coi, hắn cũng không muốn thu liễm lại trước mặt khách nhân, tất cả mọi người đều biết Yêu Vương không thích Yêu Hậu.
Nhưng Yêu Hậu còn là một đứa trẻ nha, không tim không phổi, Yêu Vương chỉ có thể hờn dỗi một mình.
Các trưởng lão nhìn Yêu Vương trẻ tuổi không hề che giấu sắc mặt của mình, đều cười ở trong lòng.
Yêu Vương hơn một trăm tuổi, nhưng đặt vào giữa Yêu tộc, số tuổi này cũng không tính là lớn.
Về phần Yêu Hậu, lại càng nhỏ, trong mắt đám người già ở đây, chính là đứa trẻ lớn chơi đùa với đứa trẻ nhỏ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]