Edit: Kim
Nam Chi vặn vẹo trong vòng tay mẹ, hứa hẹn ra ngoài chơi sẽ về nhà đúng giờ, cô khoe khoang thử đánh một quyền, cũng nên hình nên dạng, Phó Văn Âm rất muốn cười, để cho cô ra ngoài chơi.
“Cẩu Đản, ra đây.” Nam Chi đi vào trong con hẻm nhỏ, kéo tấm chiếu rách nát lên, lộ ra mấy khuôn mặt bẩn thỉu, trên chiếu có mấy đứa trẻ ăn xin.
Tuổi cũng không lớn, nhỏ nhất là bằng tuổi Nam Chi, lớn nhất cũng chỉ hơn mười tuổi, bọn chúng nhìn thấy Nam Chi, lập tức nở nụ cười, “Mạn Nhi, ngươi tới rồi.”
Nam Chi chia bánh bao cho bọn họ, mấy đứa trẻ ăn xin cũng không cướp lấy, mà từng người một cầm lấy bánh bao và hạt thô.
Trước đây còn sẽ cướp, nhưng sau khi bị Nam Chi đánh, bọn chúng cũng không dám cướp nữa.
Rốt cuộc không phải ai cũng cho bọn chúng ăn bánh bao nhân thịt.
Nam Chi nhặt bùn ướt trên mặt đất bôi lên mặt, làn da trắng nõn tức khắc trở nên bẩn thỉu, giống y như đúc mấy đứa trẻ ăn xin trước mặt.
Chờ bọn họ ăn xong rồi, Nam Chi nói: “Hôm nay chúng ta tiếp tục dạo quanh kinh thành.”
Nhóm ăn xin sôi nổi gật đầu.
Một đám trẻ con ăn xin đi trên đường, sẽ bị người khác ghê tởm mà đuổi đi, bọn họ chạy thành đàn, có những nơi bọn chúng không thể tới được, đông bần tây quý, nam phú bắc tiện, không được phép ăn xin ở những nơi giàu có quyền quý, sẽ chạm phải quý nhân.
Nhóm ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3492607/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.