Edit: Kim
Hầu phu nhân nghe thấy yêu cầu của Phó Văn Âm, trực tiếp đập bàn, “Nàng ta thì tính là thứ gì, lại dám đưa ra yêu cầu như vậy với hầu phủ?”
Phó Văn Phán muốn rụt cổ lại, nhưng hầu phu nhân luôn khinh thường nàng ta, nói nàng ta không phóng khoáng, cũng chỉ có thể căng da đầu nói: “Nàng ta nói nếu không cho nàng ta thời gian nửa năm, nàng sẽ tìm tới cái chết.”
“Vậy thì đi chết đi.” Hầu phu nhân cười lạnh một tiếng, căn bản không cảm thấy có chút uy hiếp nào, Phó Văn Âm chết đi, bà ta còn phải vỗ tay khen ngợi, có chết cũng không có nửa điểm thương tâm.
Tai họa như vậy nên chết sớm, siêu sinh sớm.
Phó Văn Phán còn nói thêm: “Nàng ta nói sẽ chết ở cửa hầu phủ, nói là hầu phủ ép người.”
“Bang……”
Hầu phu nhân lại tức giận vỗ bàn, hầu phu nhân đau tới mức sắc mặt cũng thay đổi, lòng bàn tay vô cùng đau.
Cái thứ gì, lại dám uy hiếp hầu phủ như vậy?
Phó Văn Phán nói: “Nàng ta đã nói như vậy.”
Cao Chiêm buông chén trà, nhàn nhạt nói: “Mẹ, nửa năm thì nửa năm đi.”
Hầu phủ đang ở đầu sóng ngọn gió, sau nửa năm, mọi người đã không thèm để ý tới chuyện này, hoàng đế cũng đã quên, lúc này xử lý Phó Văn Âm mới là tốt nhất.
Nếu thật sự ép quá, nói không chừng sẽ thật sự ép chết Phó Văn Âm.
Phó Văn Âm ngoài mềm trong cứng, nàng đã khăng khăng làm chuyện gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3491644/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.