Gấu đen giậm chân xuống mặt đất, “Những người đã từng là thần tiên, đều ở dưới này.”
Hành Long sợ tới mức nhảy dựng, tuy rằng hắn đã thành tiên, nhưng vẫn còn chưa thích ứng, bây giờ nghe nhắc tới thần tiên, trong lòng cảm thấy hơi hoảng hốt, hắn đứng trên đầu thần tiên nha!
Nam Chi nhìn dưới mặt đất, “Tại sao bọn họ lại không thể ra ngoài?”
Gấu đen nhìn Nam Chi, “Bởi vì bọn họ vô dụng, thần tiên hưởng thụ những điều tốt đẹp nhất, mấy vạn năm, mười mấy vạn năm, cũng không hình thành nên trật tự, chỉ có trật tự giữa các vị thần, mà không phải là toàn bộ thế giới.”
“Bọn họ là những thần tiên cao cao tại thượng, tất nhiên sẽ không thèm để ý tới những người phàm đó, giống như không thèm để ý tới sinh hoạt của mấy con kiến, như vậy thì sao thần tiên sẽ vì con người mà làm việc đâu.”
“Bọn họ luôn mồm nói thiên hạ bình đẳng, nhưng lại bị yêu hận che mờ mắt, sa vào tinh thần hưởng thụ, trầm mê vào ham muốn sắc dục, bọn họ trời sinh đã là thần, không giống như tu sĩ cần phải khắc chế, nỗ lực tu luyện.
“Vì tình yêu và thù hận mà gây chiến, không một con người nào, một vật, một sinh mệnh nào có thể quan trọng bằng cảm xúc của bọn họ.”
“Có lẽ Thiên Đạo đang đợi, vẫn luôn chờ đợi, chờ đến ngày bọn họ vì trời xanh mà lập nên một trật tự.”
“Hưởng thụ những thứ tốt nhất, nhưng lại vô dụng, cuối cùng Thiên Đạo đã từ bỏ tất cả các vị thần tiên này.”
Nam Chi wow một tiếng, nhìn xuống mặt đất, “Bọn họ sẽ vĩnh viễn không thể ra khỏi đó sao?”
Gấu đen: “Không thể.”
Hành Long:??!!
Vô dụng sẽ bị ném đi sao?!
Đáng sợ quá, hắn phải tích cực tạo mưa, bằng không đừng nói tới việc có thể giữ nỗi tiên vị hay không, mà còn phải bị nhốt trong bóng tối, không được nhìn thấy ánh sáng mặt trời.
Nam Chi lại hiểu rất rõ, “Con người đều phải làm việc.”
Không làm việc sao có thể nuôi được con cái?
Là bảo bảo, cô không có sức lực, chỉ có thể dựa vào người lớn, dựa vào cha mẹ.
Gấu đen gật đầu: “Đúng vậy, tất cả mọi người đều không hiểu tại sao mình lại gặp phải tai ương, chỉ biết oán hận Thiên Đạo bất công, nhưng thần vẫn luôn được ông trời ưu ái.”
Gấu đen nói với Hành Long: “Ngươi nhận được công đức, không phải là vì ngươi, mà là ngươi cho ngài một cái trật tự, thần nên làm cái gì để xứng với sự hưởng thụ tốt nhất, không thể cao cao tại thượng nhưng lại không làm một việc gì.”
Gấu đen không biết, nhà triết học Marx đã từng nói một câu, “Sự khác nhau giữa con người và động vật là nhờ vào lao động.”
Thông qua lao động sản xuất, khẳng định con người là loài sinh vật có ý thức và tự do, coi đây là bản chất của loài.
Lao động sản xuất tạo ra con người, ngôn ngữ, ý thức, tính xã hội và mưu cầu tự do của họ, đồng thời giúp con người và các thuộc tính này tự do phát triển, tư duy và ý thức không bị hạn chế.
Làm thần, có được sức mạnh cường đại, nhưng trong suốt cuộc đời lâu dài của mình, bọn họ lại không làm một việc gì.
Trong thời kỳ này, các vị thần liên tục ra đời nhưng tình hình vẫn không thay đổi.
Thứ Nam Chi nghi hoặc nhất là: “Tiên cốt và ma cốt là cái gì?”
Gấu đen giải thích nói: “Tiên cốt là xương cốt của thần tiên, các tu sĩ bình thường chỉ cần có linh căn là có thể tu luyện, mà thần tiên là tiên cốt, không cần tu luyện cũng có được thực lực rất mạnh.”
“Về phần ma cốt, chính là có một ngày, thần tiên phát hiện cơ thể bọn họ có thể hấp thụ được một ít đồ tà ác, mấy thứ này là ma khí, tà khí.”
“Cơ thể của bọn họ bị ô nhiễm, bọn họ không còn là những vị thần băng thanh ngọc khiết, bọn họ sa đọa, đã thử hết mọi cách nhưng đều không có tác dụng, đến một ngày, một nơi từng là tiên cảnh chìm sâu vào bên trong lòng đất.”
“Không còn linh khí hộ thân, không có thần thú tiên thú, không thấy được ánh sáng mặt trời, không thể quay lại mặt đất.”
“Phải chịu đựng tà khí bẩn thỉu đau khổ, ngày này qua ngày khác, không có hồi kết.”
Nam Chi hít vào một hơi, điều này quá khủng khiếp, không thể ra ngoài, buồn chán muốn chết người.
Cũng có thể hiểu được tại sao những thần tiên đó lại luôn tìm cách ra ngoài, nếu đổi lại là Nam Chi, có liều mạng thì Nam Chi cũng muốn ra ngoài.
Hành Long cũng nghe đến nhập thần, lông mày nhíu chặt, loại chuyện xưa thượng cổ này, vừa khủng bố lại vừa thú vị.
Đã từng có tiền lệ như vậy, Hành Long cảm thấy việc hành vân bố vũ cũng không phải chuyện gì quá nặng nhọc, không phải chỉ cần rơi chút mưa thổi chút gió thôi sao?
Nhẹ nhàng đơn giản!
Nam Chi ngẩng đầu lên, giống như một đứa trẻ tò mò hỏi: “Vậy mẹ của Du Chiêu….. Mẹ hắn làm sao có thể ra ngoài được?”
Gấu đen: “Tất nhiên là phải trả cái giá rất đắt mới có thể ra ngoài, tất cả mọi người đều đặt hết hy vọng một ăn cả ngã về không lên người nàng ta.”
“Nàng ta ra bên ngoài sinh con, là đứa trẻ có tiên cốt, chỉ cần đứa nhỏ này có thể thành thần thành tiên, là bọn họ lại có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời một lần nữa.”
“Có lẽ có Thiên Đạo dung túng, cảm thấy đứa trẻ cũng có huyết mạch của người phàm, tự nhiên có thể thành lập được trật tự.”
“Lần trước, khi ta nhìn đứa trẻ kia, đã ngửi thấy mùi hôi thối của tà khí, ma khí mà hắn đã hấp thụ khắp thiên địa vào trong cơ thể, tuy rằng trông rất bình tĩnh.”
Khi Gấu Đen kể lại chuyện cũ, giọng điệu rất buồn bã, hắn lấy rượu ra bắt đầu uống cạn, linh tửu tản ra mùi rượu nồng đậm, Nam Chi nhìn chằm chằm vào rượu, chép chép miệng.
Gấu đen thấy Nam Chi đang cầm vò rượu, đẩy cô ra, “Ngươi còn nhỏ, chưa thể uống được, sẽ say bảy tám ngày.”
Nam Chi từ bỏ, “Vậy mẹ Du Chiêu đâu?”
Gấu đen: “Đã chết rồi, sinh con xong đã chết rồi.”
Nam Chi hỏi: “Nếu bọn họ nỗ lực làm việc, có phải sẽ có thể ra ngoài không?”
Gấu đen lắc đầu, “Không thể, bọn họ đã bỏ lỡ rồi, đã từng có thời gian mấy vạn năm, mấy chục vạn năm cho bọn họ, bọn họ lại không nghĩ tới con người, có lẽ là cảm thấy người phàm không thể giúp ích được gì cho mình.”
“Thần tiên bị ma khí làm ô nhiễm, trong lòng thường xuyên nổi giận, thậm chí còn lấy việc hành hạ con người và những sinh linh khác đến chết làm niềm vui, một cái giơ tay cũng có thể tiêu diệt những mạng sống mong manh đó, tràn ngập cảm giác thống khoái không thể kiểm soát được, khiến con người sống dở chết dở.”
“Đầu tiên là khiến người ta đau khổ tuyệt vọng, sau đó lại duỗi tay ra cứu giúp, nhìn đám người phàm ngây thơ vô tri cảm động rơi nước mắt.”
“Bây giờ, người phàm vẫn có thể sống trên vùng đất này, mà những vị thần tiên cường đại chỉ có thể ở sâu dưới lòng đất không nhìn thấy ánh sáng mặt trời.”
Gấu đen trầm giọng nói những điều tàn nhẫn, hắn nhìn Nam Chi: “Nhưng mà, bây giờ ta cũng đã hiểu ra một số chuyện, nếu không có Hành Long độ kiếp, có lẽ đến lúc chết ta cũng không thể hiểu được.”
Ai có thể nghĩ đến việc Thiên Đạo luôn hướng tới những người phàm, tất cả những vị thần tiên đều luôn cảm thấy mình mới là được Thiên Địa sủng ái.
Nam Chi hỏi: “Đại béo ngươi cũng là thần tiên sao, ngươi trông coi bọn họ, ngươi là ngục tốt sao?”
Gấu đen sửng sốt một chút, “Ngục tốt, trông coi, hóa ra ta có thể sống dưới ánh mặt trời, hoàn toàn là vì cần ta để trông coi.”
“Ngục tốt, ngục tốt là công việc của ta, Thiên Đạo cần một người trông coi, công việc này liền rơi xuống đầu ta.”
Hắn vẫn luôn bị những thần tiên dưới lòng đất coi là kẻ phản bội, nhưng hắn vẫn như cũ không thả bọn họ ra ngoài, bất luận là có uy hiếp, mắng chửi, cầu xin, hơn nữa hắn cũng không đủ sức, không có năng lực để thả bọn họ ra ngoài.
Hành Long hỏi: “Ngươi cũng là thần sao?”
Gấu đen nói: “Là thần, trước khi ta ra đời, đã rất lâu không có thần ra đời, toàn bộ Tiên giới đã trở nên hỗn loạn, có lẽ ta ra đời là vì trấn thủ nơi này, bởi vì ra đời muộn, cho nên không bị tà khí trong thiên địa quấy nhiễu.”
Hành Long:……
Vị thần đen xì này cứ như vậy mà ra đời, cũng quá qua loa đi.
Đức mà không xứng với vị, sẽ có tai ương.
Các vị thần tiên kia chính là những minh chứng sống cho câu nói này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]