Edit: Kim
Nam Chi thấy hắc giao bay đi, cô hóa thành hình dáng của Phong Dực Thần Hổ đuổi theo, cô không dám bay đến phạm vi của lôi kiếp.
Nam Chi nghĩ thầm, có phải Nhị gầy muốn bay tới một địa phương khác, âm thầm chết đi.
Không muốn khiến cô và Đại béo đau lòng.
Nhị gầy nghiêm túc khiến Nam Chi muốn khóc.
Hắc giao bay đến nơi đang cầu mưa, thân hình nó to lớn, bay lượn trên không trung, che khuất cả bầu trời, các bá tánh ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy Thần Long.
“Thần Long hiển linh, Thần Long hiển linh……”
“Mưa, mưa, thần long tới sẽ có mưa……”
Các bá tánh xôn xao quỳ xuống, hắc giao không chút do dự lập tức hành vân bố vũ, tức khắc xuất hiện mưa rền gió giật, sấm sét ầm ầm.
Các bá tánh thấy Thần Long lúc ẩn lúc hiện, lăn lộn trong những đám mây, chỉ cảm thấy vô cùng thần kỳ, lập tức quỳ xuống hô Thần Long.
Trên thực tế là hắc giao đau đến mức không ngừng quằn quại trên tầng mây.
Nam Chi nhìn thấy hắc giao chạy xa như vậy là vì muốn tạo mưa, lại càng cảm động.
Nhị gầy thật sự rất nghiêm túc, ta khóc chết mất.
Nếu hắc giao biết nhãi con này có ý nghĩ như vậy, đoán chừng là sẽ nôn chết.
Nó là nghĩ, dù sao cũng phải chết, không còn lưu lại chút dấu vết nào trong thế giới này, vậy cũng chỉ còn lại dấu vết duy nhất là căn miếu của mấy con kiến người phàm này xây dựng, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3464430/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.