Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Nam Chi thấy hắc giao bay đi, cô hóa thành hình dáng của Phong Dực Thần Hổ đuổi theo, cô không dám bay đến phạm vi của lôi kiếp.

Nam Chi nghĩ thầm, có phải Nhị gầy muốn bay tới một địa phương khác, âm thầm chết đi.

Không muốn khiến cô và Đại béo đau lòng.

Nhị gầy nghiêm túc khiến Nam Chi muốn khóc.

Hắc giao bay đến nơi đang cầu mưa, thân hình nó to lớn, bay lượn trên không trung, che khuất cả bầu trời, các bá tánh ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy Thần Long.

“Thần Long hiển linh, Thần Long hiển linh……”

“Mưa, mưa, thần long tới sẽ có mưa……”

Các bá tánh xôn xao quỳ xuống, hắc giao không chút do dự lập tức hành vân bố vũ, tức khắc xuất hiện mưa rền gió giật, sấm sét ầm ầm.

Các bá tánh thấy Thần Long lúc ẩn lúc hiện, lăn lộn trong những đám mây, chỉ cảm thấy vô cùng thần kỳ, lập tức quỳ xuống hô Thần Long.

Trên thực tế là hắc giao đau đến mức không ngừng quằn quại trên tầng mây.

Nam Chi nhìn thấy hắc giao chạy xa như vậy là vì muốn tạo mưa, lại càng cảm động.

Nhị gầy thật sự rất nghiêm túc, ta khóc chết mất.

Nếu hắc giao biết nhãi con này có ý nghĩ như vậy, đoán chừng là sẽ nôn chết.

Nó là nghĩ, dù sao cũng phải chết, không còn lưu lại chút dấu vết nào trong thế giới này, vậy cũng chỉ còn lại dấu vết duy nhất là căn miếu của mấy con kiến người phàm này xây dựng, cho dù bức tượng gỗ kia có xấu đau xấu đớn.

Haiz!

Hắc giao muốn khóc, tại sao nó lại không thể trở thành rồng?

Thiên đạo không muốn nó trở thành rồng, trọng tài này thật sự không công bằng nha.

Mưa xong rồi, hắc giao chịu đựng cảm giác đau đớn bay về núi rừng, ở đó, nếu nó chết thật, thì thi cốt của nó cũng không đến mức bị đám tu sĩ nhặt đi làm pháp khí.

Ít nhất thì gấu mù cũng có thể bảo vệ được thi cốt của nó.

Kết quả lại hình thành cảnh tượng thế này, hắc giao đang độ kiếp chạy đằng trước, mây lôi kiếp đuổi theo đằng sau, dẫn tới trận độ kiếp này kéo dài rất lâu.

Tất cả mọi người đều mê mang, tại sao lại có thể độ kiếp lâu như vậy!

Đó là người nào, không phải sẽ có thể chống lại Thiên Đạo, độ kiếp thành công đi.

Trong lòng các tu sĩ rất mâu thuẫn, một mặt là mong muốn người này có thể độ kiếp thành công, như vậy bọn họ cũng có một tia hy vọng có thể độ kiếp phi thăng.

Nhưng trong lòng lại có chút ghen ghét, ghen ghét là tại sao người có thể phi thăng thành tiên không phải là mình?



“Hắn có thể kiên trì được đến bây giờ, đúng là không dễ dàng.” Gấu đen nói, nói thật, thực lực của hắc giao đến đâu hắn biết rất rõ, có thể kiên trì được tới bây giờ, đã có thể nói một câu thấy quỷ rồi.

Chẳng lẽ mong muốn thành rồng của nó lại kiên cường tới như vậy.

Nhưng có thành tiên thành thần thì sao, trên thực tế cũng không có gì khác nhau, đều dưới Thiên Đạo, mọi người bao gồm cả thần tiên đều là những con kiến, đều không có gì khác nhau.

Nam Chi nhìn hắc giao giống như một con giun đau đớn cuộn tròn, còn không thể phát ra một tiếng kêu, đoán chừng là đau tới mức không thể phát ra tiếng.

Tại sao hắc giao lại nhất định phải chết, Nam Chi không thể hiểu được.

Mà lôi kiếp ầm ầm rung chuyển cả thiên địa này kéo dài suốt một ngày, một ngày!

Một ngày không ngừng bị sét đánh, vậy mà lại có thể kiên trì.

Hắc giao sống không bằng chết, nhưng lại kiên cường không ngã xuống, thật sự phải kêu lên một tiếng rồng kiên cường.

Lúc bắt đầu Nam Chi còn lo lắng, sau đó cũng trở nên tê liệt, còn có tâm trạng móc trái cây ra gặm, cô nói với Đại béo: “Chúng ta đi bắt thỏ nướng ăn đi?”

Gấu đen nói: “Không nên bỡn cợt như vậy, hắn phải chịu khổ, chúng ta ở đây ăn uống, hắn sẽ tức giận.”

Nam Chi kinh ngạc, “Không đâu, hắn ngửi thấy mùi thơm, sẽ càng thêm kiên cường, nếu hắn chết, sẽ không thể ngửi thấy hay ăn được nữa.”

Ngay lúc giao long thoi thóp sắp chết, trên người hắn có một luồng ánh sáng vàng mở ảo tiêu diệt luồng hắc khí, cuối cùng một tiếng ầm đổ xuống cơ thể hắn, không phải là tiếng sấm, mà là tiên nhạc, khiến người nghe cảm thấy hạnh phúc sung sướng.

Ngay sau đó, bầu trời rơi xuống linh sương, trên mặt đất nở đầy hoa tiên tỏa ra mùi hương nồng nàn, mây tiên lơ lửng trên bầu trời, chim tiên hót véo von, nghênh đón một vị tiên.

Tiên, tiên!!

Có người phi thăng, có người độ kiếp thành công.

Một vầng sáng trắng từ trên trời giáng xuống bao phủ lấy giao long, cơ thể hắn xảy ra biến đổi lớn, cơ thể càng lúc càng to ra, mọc ra sừng và râu rồng, móng vuốt rồng càng thêm mạnh mẽ, vảy toàn thân cũng biến thành vảy rồng thật sự.

Hắc giao là một con rắn, bây giờ đã biến thành một con rồng chân chính, biến thành tiên.

“Ang…”

Một tiếng rồng gầm réo rắt, khiến lòng người chấn động.

Thiên Đạo ban công đức, một bó khiến hắc giao độ kiếp thành rồng, một bó cho Nam Chi.

Nam Chi rất mê mang, nhìn thứ gì đó chui vào cơ thể mình.

Cô sờ sờ, lại không sờ được gì, cơ thể cũng không cảm thấy không thoải mái, cô thả lỏng hơn một chút.

Gấu đen nhìn hắc giao độ kiếp thành công, sự kinh ngạc trên khuôn mặt lộ rõ mà ngay cả bộ lông dày cũng không thể che lấp được.

Hắn ngẩng đầu nhìn trời, tại sao, tại sao hôm nay lại cho phép một vị tiên nữa xuất hiện?

Đã xảy ra chuyện gì?



“Đương……”

Tiên nhạc kết thúc, một tiếng chuông trong trẻo vang lên, tất cả các tu sĩ đều nghe thấy, cũng biết được đã có người trở thành tiên.

Trong lúc nhất thời, tâm trạng đều vô cùng phức tạp.

Nếu phải vượt qua trận lôi kiếp kéo dài như vậy mới có thể trở thành tiên, thật sự không thể làm được.

Có thể vượt qua lôi kiếp trở thành tiên, đây là người khủng bố cỡ nào!

Có rất nhiều người lập tức chạy tới núi rừng, đi xem rốt cuộc người phi thăng thành tiên là người nào.

“Ha ha, ha ha, có người thành tiên, chúng ta có thể ra ngoài rồi.”

“Cuối cùng cũng có thể đi ra ngoài, đã mấy vạn năm….”

“Đi ra ngoài, đi ra ngoài……”

Có rất nhiều thanh âm truyền đến từ sâu dưới lòng đất, bọn họ vô cùng phấn khích, nhưng thật nhanh, lại có những tiếng kêu rên giận dữ.

“Không thể ra ngoài được, căn bản không thể ra ngoài được.”

“Ông trời đáng ghét, ông trời đáng ghét.”

“Có tiên, tại sao còn không thể đi ra ngoài, đi ra ngoài, đi ra ngoài.”

Tiếng gầm không cam lòng vang vọng khắp dưới nền đất.

Chẳng bao lâu, linh sương biến mất, những bông hoa tiên trên mặt đất nhanh chóng khô héo, biến thành màu đen, ngay cả bông hoa Nam Chi hái lên cầm trong tay cũng biến thành bùn đen, trượt khỏi khe hở của ngón tay.

Gấu đen nói: “Đây là nơi bị nguyền rủa, những vật có linh khí không thể tồn tại được ở đây.”

Những bông hoa tiên này đều được tạo thành từ linh khí.

Hắc long bay thẳng lên trời cao, sau đó lại cúi người vọt xuống, hóa thành một người nam nhân mặc áo đen, trên bộ quần áo kia có ánh sáng mờ nhạt, vừa nhìn đã biết rất quý giá.

Trên trán hắn có hai chiếc sừng rồng nhỏ, khi hắn đến gần, Nam Chi bị sự uy nghiêm trên người hắn buộc phải lùi lại một bước.

Wow, Nhị gầy đã biến thành một con rồng thực thụ, uy phong quá!

Gấu đen không thể tưởng tượng được nói: “Tại sao ngươi lại có thể độ kiếp thành tiên?”

Hắc long nói: “Tại sao ta lại không thể thành tiên?”

Bây giờ hắn còn đang ngây ngất, toàn thân run rẩy, hắn đã trở thành một con rồng thật sự, gian nan mà vượt qua.

Ngươi còn không biết ta đã trải qua những gì à?

Gấu đen nói: “Bởi vì thế giới này không cho phép xuất hiện thần tiên, đã từng có thần tiên, nhưng…..”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.