Edit: Kim
Du Hạo hỏi: “Vậy đại bá có thể nào tới đây tìm không?”
Du Hồng suy nghĩ một chút rồi nói: “Có thể.”
Du Hạo: “Vậy phải làm sao bây giờ!”
Nam Chi cũng nhìn Du Hồng, Du Hạo nói: “Ta không có tu vi, nhưng cũng là người Du gia, đại bá con là hạng người lạnh lùng vô tình, chỉ sợ sẽ càng cảm thấy ta muốn rắp tâm hại người.”
Du Hạo nói thẳng: “Thực lực này của cha có muốn rắp tâm hại người cũng không làm được!”
Đại bá là người đã sắp đạt tới cấp Nguyên Anh, còn cha hắn thì sao, Luyện Khí sư, ngay cả Trúc Cơ còn chưa tới.
Trúc Cơ mới là cấp tu luyện nhập môn, Du Hồng bây giờ đến cả nhập môn còn chưa có nhập.
Du Hồng gật đầu: “Đúng rồi, với thực lực này của ta, có muốn giết cũng không giết được.”
Nam Chi nhìn Du Hồng, từ trong cổ họng phát ra một tiếng kêu, Du Hồng nhìn tiểu hổ, “Sao, ngươi không phục!”
Nam Chi hừ hừ, ta nhìn thấu ngươi rồi, Du Chiêu giả heo ăn thịt hổ, vị thúc thúc này của Du Chiêu cũng là giả heo ăn thịt hổ, cả nhà các ngươi đều thích giả heo ăn thịt hổ.
Loài hổ chọc gì các ngươi sao?!
Bây giờ Nam Chi biến thành hổ, nghe thấy câu ăn thịt hổ thì cảm thấy rất đáng sợ.
Trong một lần Du gia đối mặt với nguy cơ diệt môn, người có thực lực yếu nhất là Du Hồng đã đứng ra, dùng thực lực Trúc Cơ khiến bao người phải kêu rên.
Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3427007/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.