Thang Tuyết đang xếp hàng thấy Trúc Sanh đi vào phòng thử vai, bàn tay nắm chặt đổ đầy mồ hôi.
Không biết Trang Nghị có cho Trúc Sanh vai diễn quan trọng nào hay không.
Trúc Sanh đi vào tương đối lâu, lâu hơn những người thử vai khác, một số người bắt đầu xì xào khe khẽ, bởi vì thời gian thử vai càng dài, thì cơ hội được chọn càng lớn.
Đạo diễn sẽ kiểm tra sâu hơn, khó tránh khỏi việc kéo dài thời gian hơn một chút.
Khóe miệng Khương Tấn Ngôn cong lên, có vẻ như ít nhất thì Trúc Sanh cũng nắm được một vai diễn.
Thời gian càng lúc càng dài, người đợi bên ngoài đều kinh ngạc, bất an, tại sao lại lâu như vậy?
Đặc biệt là nhóm nữ diễn viên, càng nôn nóng, không biết cô gái đang thử vai là đang diễn nhân vật nào, có giống với mình không.
Nhân vật chỉ có một, người ta đoạt được, những người khác sẽ mất đi.
Khương Tấn Ngôn xoa đầu con gái, cuối cùng thì mẹ của đứa trẻ cũng có sự nghiệp riêng, không phải để đứa trẻ ngày nào cũng lo lắng nữa.
Đến rồi, đến rồi…
Đây đúng là vận mệnh, đi một vòng vẫn quay về chỗ cũ, cô có làm gì cũng vô dụng, sắc mặt Thang Tuyết ngày càng tái nhợt, khiến người đại diện vô cùng lo lắng.
Người đại diễn cảm thấy từ sau khi tham gia chương trình ‘Bảo bối tiến về phía trước’, trạng thái của Thang Tuyết trở nên không đúng.
Có lẽ là vì các bình luận tiêu cực trên mạng, làm nghệ sĩ, sẽ phải đối mặt với đại chúng, sẽ phải đối mặt với đủ loại bình luận, năng lực chịu đựng của Thang Tuyết có chút yếu!
Một người bạn trai cũ đã chia tay, lại còn là người phản bội, trong lòng nên sớm quên đi.
Nhưng Thang Tuyết lại quá để ý tới chuyện của Khương Tấn Ngôn, Cung tổng sẽ nghĩ thế nào, sẽ khiến Cung tổng không vui.
Khương Tấn Ngôn không thể so với Cung Kiêu được.
Hy vọng Thang Tuyết đừng váng đầu mà đánh mất Cung tổng, sự nghiệp của Thang Tuyết sẽ trực tiếp bị chém đứt.
Trúc Sanh từ phòng thử vai đi ra, nói với Khương Tấn Ngôn: “Tôi trông đứa trẻ giúp anh, anh vào đi thôi.”
“Được, cảm ơn.” Khương Tấn Ngôn trông có vẻ rất thoải mái, hắn không tới đây để thử vai, là mang đứa trẻ tới gặp mẹ, còn chuyện thử vai, chỉ là nhân tiện.
Cũng không nghĩ sẽ thử vai thành công.
Khương Tấn Ngôn đi vào một lúc lâu mới đi ra, sắc mặt lúc đi ra có chút kỳ quái, hắn nói với Trúc Sanh: “Cảm ơn cô đã giúp tôi trông chừng đứa trẻ.”
Trúc Sanh lắc đầu, hai người giống như những người xa lạ mà từ biệt nhau, Nam Chi vẫy tay: “Tạm biệt dì.”
Trúc Sanh cũng vẫy tay: “Tạm biệt.”
Trở lại khách sạn, Khương Tấn Ngôn lập tức gửi tin nhắn cho Trúc Sanh: “Cô thử vai sao rồi?”
Bọn họ trông giống như kẻ trộm vậy.
Trúc Sanh trả lời: “Đạo diễn báo cho tôi biết, tôi là nữ chính.”
Khương Tấn Ngôn:……
Trực tiếp làm nữ chính?
Đạo diễn Trang thật sự rất dũng cảm, nghiêm khắc mà nói, Trúc Sanh chỉ là một người mới, hoàn toàn là một người mới chưa có tác phẩm nào.
Chọn Trúc Sanh làm nữ chính mà không có bất kỳ tài liệu tham khảo nào là quá mạo hiểm, bên ngoài nhất định sẽ dị nghị, kỳ thử vai này nhất định sẽ khiến rất nhiều người bất mãn.
Nam Chi vui vẻ vỗ tay, hạ giọng nói: “Tuyệt quá, tuyệt quá, mẹ là tuyệt nhất.”
Có phim đóng, mẹ sẽ không phải thức khuya phát sóng trực tiếp nữa, mẹ rất thích đóng phim.
“Cảm ơn bảo bối.” Trúc Sanh cũng rất vui vẻ, “Mẹ sẽ nỗ lực.”
Cô lại hỏi Khương Tấn Ngôn: “Thời gian anh đi vào cũng không ngắn, anh được chọn sao?”
Khương Tấn Ngôn nói: “Là một vai sát thủ.”
Trúc Sanh cũng vui mừng thay Khương Tấn Ngôn, bọn họ là đồng bệnh tương liên, đều không có phim để đóng.
Trúc Sanh nói: “Vậy cũng tốt, anh sẽ mang con bé tới đoàn phim chứ?”
Khương Tấn Ngôn: “Ừm.”
Cúp điện thoại, Khương Tấn Ngôn nói với Nam Chi: “Cha sẽ nhờ Trương ca chăm sóc con một thời gian.”
Nam Chi: “Con ở đây thôi, con nhất định sẽ nghe lời, cha đã đồng ý với mẹ cho con ở đây rồi.”
Khương Tấn Ngôn thở dài, “Con đừng có nghĩ tới việc tác hợp cho cha với mẹ con.”
Nam Chi liên tục lắc đầu, “Không đâu, không đâu, mẹ cũng không thích cha, con chỉ là trẻ con thôi.”
Bảo bảo không muốn mệt như vậy, cha là người lớn, còn muốn nhờ trẻ con tác hợp, đến cả việc tìm vợ mà cha cũng lười biếng, hừ ╭(╯^╰)╮!
Khương Tấn Ngôn:……
Mỗi lần nghe đứa trẻ nói mẹ con không thích cha, đều khiến Khương Tấn Ngôn đau lòng.
Tuy rằng đó là sự thật, nhưng đứa trẻ hoàn toàn không muốn có một gia đình hoàn chỉnh, khiến cho hắn giống như là tự mình đa tình.
Hắn không nhịn được mà hỏi đứa trẻ: “Chẳng lẽ việc mẹ con có thích hay không rất quan trọng sao?”
Nam Chi không chút suy nghĩ nói: “Đương nhiên là quan trọng.”
Cô lại nhìn Khương Tấn Ngôn, nói: “Cha thích cũng rất quan trọng.”
Má ơi, đột nhiên cảm động quá, nhưng ngay sau đó, Nam Chi lại nói: “Cha bây giờ còn không có fans.”
Khương Tấn Ngôn:…… Quả nhiên là lọt gió.
Vài ngày sau, đoàn làm phim thông báo tới các diễn viên đến đoàn phim làm lễ khởi động máy.
Bộ phim này thực sự có rất nhiều tên tuổi lớn, thậm chí có một số diễn viên chỉ đóng những vai nhỏ cũng có thể đóng vai chính trong bộ phim khác.
Thậm chí có cả ảnh đế ảnh hậu, tập hợp lại với nhau, quả thực là những ngôi sao tỏa sáng lấp lánh.
Đến khi biết được Trúc Sanh là nữ chính, đám đông ồ lên, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Trúc Sanh không có chút tiếng tăm.
Cố gắng tìm kiếm trong ký ức về người này, hoàn toàn không có, chứng tỏ đây là một người mới.
Một người mới đóng vai chính, những người khác chỉ đóng vai phụ?
Chẳng lẽ người này có quan hệ gì với Trang Nghị sao, bằng không cũng sẽ không cho nhiều người như vậy đóng vai phụ.
Ánh mắt một số người lộ rõ vẻ bất mãn, thậm chí còn có ánh mắt đen tối nhìn Trúc Sanh và Trang Nghị, cảm thấy mối quan hệ giữa hai bọn họ rất bất thường.
Trong cái giới này, lấy sắc đổi tài nguyên là chuyện bình thường.
Trang Nghị thấy những ánh mắt này cũng không hề dao động, hắn tuyên bố thẳng, nếu không muốn đóng thì có thể rời đi.
Rời đi, sao có thể đi được, vất vả lắm mới qua vòng thử vai, không thể đi.
Chỉ có thể nghẹn khuất.
Thang Tuyết đứng bên trong đám người như bị sét đánh, nhìn Trúc Sanh đứng đằng trước, vai chính, nữ chính…..
Trúc Sanh trở thành nữ chính, giống như kiếp trước trở thành nữ chính.
Cô lại chỉ là một nhân vật đơn giản, tại sao Trúc Sanh có thể trở thành vai chính?
Rõ ràng cô có phong cách tương tự Trúc Sanh, tại sao Trúc Sanh có thể trở thành vai chính?
Mà cô chỉ có thể làm nhân vật ba xu.
Giống như, giống như trở về kiếp trước, Trúc Sanh ở đằng trước, cô ở phía sau, ở giữa có một cái vực sâu, một cái vực sâu không thể vượt qua.
Thang Tuyết có thể cảm nhận được, nhân vật này của cô là Trang Nghị nể mặt Cung Kiêu mà cho cô.
Đã cự tuyệt khoản đầu tư của Cung Kiêu, cũng phải giữ chút mặt mũi.
Trước mắt Thang Tuyết tối sầm, nói cô có địch ý với Khương Tấn Ngôn và Trúc Sanh, còn không bằng nói cô sợ hãi số mệnh.
Chỉ có khiến số mệnh của một số người thay đổi, mới có thể thay đổi được số mệnh.
Trúc Sanh trở thành nữ chính của bộ phim này, Trúc Sanh gặp gỡ Khương Tấn Ngôn, cho dù Khương Tấn Ngôn đã có một đứa con, nhưng Trúc Sanh vẫn gần gũi với Khương Tấn Ngôn.
Khương Tấn Ngôn đã có con riêng, tại sao cô còn có thể tiến tới, thật là không biết xấu hổ, thứ đàn bà không biết xấu hổ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]