Edit: Kim
“Cô có cái gì mà tỏ vẻ kiêu ngạo trước mặt đàn ông, bày đôi mắt ngấn nước đấy ra cho ai xem?”
“Nửa đêm rồi còn rên rỉ, cô muốn dụ dỗ ai, Bạch Lương Triết nghe thấy tiếng kêu của cô, còn thở dốc, vặn vẹo người thành bánh quai chèo.”
“Một phòng là bạn trai cũ, một phòng là người cô muốn dụ dỗ, hoàn toàn không có chút e dè.”
Mọi người:……
Con mẹ nó, đây là thứ bọn họ có thể nghe?
Chết tiệt, chết tiệt…
Khương Tấn Ngôn lập tức bịt tai đứa trẻ lại, Nam Chi quay đầu nhìn cha mình, nhỏ giọng nói: “Con nghe thấy rồi.”
Sắc mặt Khương Tấn Ngôn tối sầm lại, thấy vẻ mặt ngây thơ của đứa trẻ, chắc là nghe không hiểu đi.
Nam Chi lại nhỏ giọng nói: “Bọn họ là muốn sinh em bé.”
Khương Tấn Ngôn:……
Chuyện quái gì đây?
Tình huống này thật xấu hổ!
Khương Tấn Ngôn còn chưa nghĩ tới việc đứa trẻ còn nhỏ như vậy đã phải giáo dục giới tính.
Sở dĩ đứa trẻ phóng khoáng như vậy có lẽ là vì ảnh hưởng từ mẹ cô.
Người phụ nữ kia cũng giống như đứa trẻ này, có chuyện gì cũng nói tuột ra bên ngoài.
Mọi chuyện giống như quân domino, khi một quân bị đẩy thì các quân domino khác cũng sẽ đổ theo.
Nói đến cùng, mọi chuyện đều liên quan tới Thang Tuyết.
Khương Tấn Ngôn không thể không thừa nhận một sự thật, trước kia Thang Tuyết không hề yêu hắn, hắn chẳng qua chỉ là một ván cầu giúp Thang Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3358929/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.