Edit: Kim
Những con quái vật đập vào cửa bằng lực rất mạnh, càng đập càng hăng.
Nện xuống dây leo giống như đang nện xuống cơ thể người, khiến người không thể tiếp tục kiên trì được nữa.
“Ra đây, ra đây…”
“Chơi, chơi……”
“Phanh phanh phanh……”
Giọng nói bén nhọn của trẻ con pha lẫn tiếng rống giận dữ, bụi trên bức tường đổ nát ào ào rơi xuống, cả tòa nhà rung lên dữ dội.
Cái khách sạn này muốn sập xuống rồi.
Nam Chi nghe động tĩnh ở phòng bên, nhìn người bạn trước mặt, bị một thân con mắt của nó nhìn đến mức không thể mở nổi mắt ra.
Nam Chi hỏi: “Tại sao bọn chúng lại không tới tìm ta?”
Đứa trẻ quái vật chỉ chỉ vào Nam Chi, “Ngươi, ta……”
Nam Chi tiếp lời, “Ta là con mồi của ngươi đúng không?”
Quái vật gật đầu, những con mắt trên người chuyển động lộn xộn cái nhanh cái chậm, trông vừa thiểu năng vừa quỷ dị.
Trong lòng Nam Chi vẫn rất vui, làm con mồi của một người còn tốt hơn làm con mồi của cả đám người.
Đám trẻ quái vật rất đông, cô không thể xử lý được.
Cô có thể chơi với nhiều bạn, nhưng chưa chắc bọn chúng đã nghe lời cô.
Nam Chi hỏi: “Ngươi muốn chơi trò gì?”
Đứa trẻ quái vật nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng thưa sắc bén, trong kẽ răng còn dắt mảnh thịt vụn.
Nam Chi hít vào một hơi, nhắm mắt lại, “Đừng cười, nhìn ngươi như vậy ta rất khó chịu.”
Quái vật: “Chơi, chơi……”
Nam Chi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2567660/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.