Edit: Kim 
Nam Chi đầu váng mắt hoa, vừa đói vừa khát, lại nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi cực độ của mọi người mà vẫn phải lên đường, cô chỉ đành âm thầm chịu đựng. 
Cô suy yếu hỏi: “Ca ca, ta không phải là bác sĩ sao?” 
Hệ thống: “Là bác sĩ nha, ngươi sinh ra trong gia tộc ngự y Đỗ gia, tổ tiên đã hành nghề y nhiều đời.” 
Nam Chi: “Còn bây giờ?” 
Hệ thống: “Xảy ra một số chuyện cho nên bị lưu đày, nguyên chủ là trưởng tử Đỗ gia, 6 tuổi, cùng cha và ông nội lưu đày tới Lĩnh Nam.” 
Nam Chi: “Phạm phải lỗi lầm gì sao?” 
Hệ thống: “Câu chuyện này phải bắt đầu kể từ lúc các hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế….” 
Đương kim hoàng đế mới lên ngôi được một năm, nhưng người tranh đoạt được ngôi vị lại là một vị hoàng tử mờ nhạt nhất trong số các vị hoàng tử, thật sự đã làm tất cả mọi người kinh ngạc. 
Có rất nhiều gia tộc đứng sai phe. 
Dù sao thì điều kiện của vị hoàng tử này cũng không tốt, mẫu thân chỉ là một cung nữ, cũng không có nhà ngoại hùng mạnh làm chỗ dựa. 
Hắn đăng cơ hoàng đế rồi đương nhiên là muốn trả thù, có rất nhiều gia tộc vì chuyện này mà chịu tổn thất, nặng hơn là sụp đổ. 
Cũng có những gia tộc sôi nổi muốn dâng nữ nhi nhà mình lên, xem như tỏ lòng trung thành, cũng là hy vọng nữ nhi có thể có được một vị trí nhỏ trong hậu cung, có thể sinh được hoàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2567611/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.