Edit: Kim
Thi Bội Nhu thực lo âu, trong đầu không thể ngừng tưởng tượng, đế hậu sẽ đối phó với nàng như thế nào, sẽ khiến nàng biến mất khỏi hậu cung này không một tiếng động?
Điều mà Thi Bội Nhu lo lắng không hề xảy ra, nàng thấp thỏm chờ đợi, chờ đợi ngày mà giày của mình rơi xuống đất, nhưng đế hậu lại giống như đã quên mất nàng, căn bản không có ý muốn trừng phạt.
Hoàn toàn xem nhẹ nàng.
Xem nhẹ!!
Giống như trong hoàng cung không hề có một người là Thi tần, nhưng đồ vật được cấp theo quy củ vẫn không ít đi, nhưng chính là hở hững với nàng, coi thường Thi tần, Huệ Đế cũng không tới cung Thi tần.
Một người khi vui, tức giận, phẫn nộ, tuyệt vọng, bất luận làm cái gì, cũng bị người khác phớt lờ, không quan tâm đến mình, mọi hành động của nàng cũng không được người khác phản hồi, đối với tâm lý là một loại tàn phá lớn nhất.
Nàng điên cuồng gào thét lên để cố gắng gây sự chú ý, nhưng đáp lại vẫn là sự hờ hững như cũ.
Muốn hủy hoại một người, cứ coi thường nàng, phủ định sự tồn tại của nàng là được.
Ngay cả khi Thi Bội Nhu đến trước mặt Hoàng Hậu gây rối, thậm chí đại nghịch bất đạo mà nói những lời ngông cuồng, Hoàng Hậu vẫn khoan dung với Thi tần như cũ, nói Thi tần là mẹ đẻ của tiểu hoàng tử.
Nam Chi nhìn Hoàng Hậu đang mỉm cười, lại nhìn Thi tần phẫn nộ có chút điên cuồng, trong lòng cô thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2003401/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.