Edit: Kim
“Cha, sao cha lại muốn đến trường cùng con, cô giáo tìm cha sao, nhưng con không làm gì sai mà?” Nam Chi ngồi trên xe, khó hiểu hỏi cha: “Con rất ngoan.”
“Trong này có cái gì?” Diệp Nghiên Sơn chỉ vào ba lô nhỏ của con gái, “Giấu cái gì?”
“A?” Nam Chi kinh ngạc một chút, mở ba lô ra, bên trong toàn là tiền giấy, “Con vốn muốn nói với cha, nhưng ngày hôm qua khóc nên quên mất.”
Diệp Nghiên Sơn: “…… Tiền này con định cho ai, để cha đoán thử nhé, chẳng lẽ con muốn cho người bạn tên Jack.”
“Oa, cha thật thông minh.” Nam Chi vui vẻ khen ngợi, “Hôm nay chúng con đã hẹn, blah blah……” Cuối cùng, dùng ánh mắt trông mong mà nhìn cha. “Cha, cha sẽ ủng hộ chúng con chứ, Jack quá đáng thương, cậu ấy sẽ bị đánh chết mất.”
Diệp Nghiên Sơn nghe kế hoạch trốn thoát non nớt của con gái, không nói đồng ý, cũng không nói phản đối, chỉ hỏi: “Sau đó, bọn họ sẽ trốn đi đâu, đi bằng phương tiện gì, định cư ở đó như thế nào, cần bao nhiêu tiền, nếu cha họ báo cảnh sát nói bọn họ mất tích, cảnh sát sẽ tìm thấy họ, sẽ đưa họ trở lại với cha họ?”
“A?” Đôi mắt Nam Chi biến thành nhang muỗi, nhăn lại mặt, hai tay gãi gãi đầu, “Để con nghĩ một chút.”
“Vậy thì nghĩ đi.” Diệp Nghiên Sơn nhìn con gái suy nghĩ, bộ dạng vò đầu bứt tai, trong lòng từ ái, “Tuyết Lị thật sự là một đứa trẻ lương thiện.”
“Cha không phản đối sao?” Nam Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2003384/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.