🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Kim



Người đang ẩn nấp thấy một màn này, tâm trạng hết sức phức tạp, chưa từng thấy đứa trẻ nào hiểu chuyện như vậy, gặp chuyện cũng không khóc nháo, còn chăm sóc một con chó nhỏ.



Hắn cảm thấy cứ lén lút đi theo mãi cũng không hay lắm.



Một người mặc thanh y, bên hông đeo kiếm từ trên cây nhảy xuống, mũi chân chạm nhẹ xuống đất, động tác nhẹ nhàng đi tới trước mặt đứa trẻ.



“Xin chào.” Trữ Quan chào đứa trẻ, Nam Chi nhìn thấy một nam tử búi tóc đơn giản, cười nói: “Chào ca ca.”



Hắn lớn lên khá đẹp mắt, chắc là người tốt đi.



Nam Chi đem hai chữ người tốt dán lên trán đối phương.



Suy cho cùng thì cũng còn nhỏ, liền nông cạn mà cho rằng, những người xinh đẹp đều là người tốt.



“Ngươi là con cái nhà ai, sao lại ở chỗ này một mình, đi lạc sao?” Trữ Quan ôn hòa hỏi.



Nam Chi gật đầu, vuốt ve đầu chó con đang nằm trong lòng mình mà nhe răng trợn mắt, “Chó con không sợ, ca ca là người tốt.”



Trữ Quan:……



Sao lại cứ vậy mà coi hắn là người tốt, thế giới của trẻ con cũng thật đơn giản.



“Ngươi lạc mất người nhà sao?” Trữ Quan hỏi.



Nam Chi gật đầu, “Đúng vậy, ta bị lạc, ta muốn đi tìm phụ mẫu.”



Trữ Quan lại hỏi: “Phụ mẫu ngươi là ai?”



Nam Chi không hề nghĩ ngợi mà nói: “Cha ta là Phương Hành, mẹ ta là Thôi Lãnh Hương.”



Có thể lưu loát gọi ra tên của hai người, chính là bởi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2003284/chuong-96.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.