Edit: Kim
Đại Nha vô cùng hoảng sợ, hận không thể bịt miệng muội muội lại, để cô không nhắc đến trứng gà nữa.
Ông bà nội đều vô cùng hung dữ, trứng gà là muốn đem đi bán, thu tiền vào trong nhà, để dành cho tiểu thúc thúc đọc sách.
Trong nhà phải tiết kiệm như vậy đều là vì muốn cho tiểu thúc thúc thi khoa cử.
Nội tổ mẫu nói, chỉ cần trong nhà có thể đi lên, thì nữ nhi trong nhà đều có thể gả đến chỗ tốt hơn.
Nam Chi thật bối rối, cũng không hiểu gả đến chỗ tốt là thế nào, chỉ cảm thấy đây là một chuyện vô cùng xa xôi.
Những chuyện bận rộn trước mắt làm mãi không xong này, Đại Nha cũng đã tập mãi thành thói quen.
Nam Chi nghiêng đầu, “Nhưng muội muốn ăn trứng gà ngay bây giờ, muội đói.”
Đại Nha lập tức nói: “Ta chia phần cơm của ta cho muội.”
“Không cần.” Nam Chi lắc đầu, “Tỷ tỷ sẽ đói, tỷ tỷ còn phải làm việc.”
Đại Nha:……
Thời điểm muội muội hiểu chuyện, thật làm tâm người ta mềm nhũn ra, nhưng thời điểm không hiểu chuyện, lại quật cường khiến người ta bất đắc dĩ.
Nghĩ đến việc phụ thân ở bên ngoài một đêm, trong lòng Đại Nha sinh ra một cảm giác rất kỳ quái, đối với muội muội không biết sợ này, lại sinh ra một tia hâm mộ.
Nói những lời như vậy, làm những chuyện như vậy, nàng không dám nói, cũng không dám làm.
Đại Nha đã mười tuổi, cũng biết bởi vì mình với muội muội là nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2003223/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.