Edit: Kim 
Là một trong hai đứa nhỏ được ưu ái nhất trong nhà, Giang Ngọc Trạch cùng Giang Nhạc An chính là người được lợi nhiều nhất, đối với hành vi của Nhị Nha, chính là khiến địa vị của Giang Ngọc Trạch cùng Giang Nhạc An bị lung lay. 
Trong lòng Giang Ngọc Trạch hiểu rõ, cho dù là vì mình, hay là vì gia tộc, thì đều phải duy trì trật tự trong nhà. 
“Nghe nói lần này muội tìm được nhân sâm, muội vất vả rồi.” Giang Ngọc Trạch nói với muội muội. 
“Ai, muội với huynh thì còn cần phải nói cám ơn sao, huynh đọc sách lại càng vất vả hơn, tất cả đều là vì cái nhà này, tiểu ca ca có khỏe mạnh thì chúng ta mới có thể tốt được, tiểu ca ca, lần sau huynh mang về cho muội thêm ít sách nhé.” 
Giang Nhạc An hiên ngang nói, là một bộ dạng tự nhiên hào phóng, trên mặt mang theo ý cười, cũng khiến Giang Ngọc Trạch cười theo. 
Người tính toán chi li giống như Nhị Nha, cô chỉ thấy hắn mua đồ cho muội muội mà không mua cho mình, nhưng cũng không thấy những việc mà Giang Nhạc An làm cho ca ca. 
Quần áo, giày dép, túi tiền của hắn đều là do muội muội làm, mặc đồ của muội muội thì sao có thể không đối xử tốt với muội muội. 
Sao lại không thể thiên vị nàng. 
Có một số người chỉ muốn có được, mà lại không muốn bỏ ra, người với người chính là khác nhau như vậy. 
Tuy rằng là thiên vị, nhưng Giang Ngọc Trạch nguyện ý thiên vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/2003197/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.