“Trân Trân, dì chơi búp bê với cháu nhé.” Thân Huân ngồi xổm xuống, cùng Nam Chi chải đầu cho búp bê Tây dương.
Thân Huân vừa chơi vừa hỏi Nam Chi: “Trân Trân, tình cảm giữa cha mẹ cháu có tốt không?”
Nam Chi không chút do dự gật đầu, “Tốt.” Không có chỗ cho bất kỳ kẻ nào khác.
Thân Huân nhướng mày, lại hỏi: “Sao cháu lại đi theo bà nội?”
Nam Chi suy nghĩ một chút, “Thích, yêu mến.”
“Như vậy sao!” Thân Huân gật đầu, “Quả thực bà nội đối xử với cháu rất tốt.”
Nam Chi mỉm cười, khuôn mặt sáng bừng, hiển nhiên việc khen ngợi bà nội khiến đứa trẻ rất vui vẻ.
Thân Huân không khỏi mỉm cười, xoa đầu đứa trẻ, “Thật đáng yêu.”
Nam Chi nhìn vẻ mặt phiền muộn của dì thanh mai, nhắc nhở: “Mẹ, thích, chơi di động, có fans.”
Hệ thống ca ca nói ngôn từ rất đáng sợ, trên mạng có nhiều người như vậy mà tập hợp lại với nhau, lại không có bất cứ quy định hay người nào quản lý, có thể tạo ra rất nhiều cơn bão.
Người bị những cơn bão này thổi qua sẽ rất thê thảm.
Dì thanh mai tặng cô búp bê Tây dương, mà bà nội cũng rất thích dì.
Không thể để mọi chuyện giống trong cốt truyện xảy ra được.
Chỉ cần dì thanh mai không tranh giành cha, sẽ không bị người khác mắng, hai người vẫn là bạn tốt.
Trừ cách này ra, Nam Chi cũng không thể nghĩ ra cách nào khác.
Thân Huân nhướng mày, “Mẹ cháu còn thích chơi mạng xã hội sao, để dì nhìn xem.”
Cô lấy di động ra gõ tìm tên Quan Hinh, quả thực là tìm ra, hơn nữa đúng là còn có rất nhiều fans.
Lướt xem bài viết, cơ hồ là mỗi ngày đăng một bài, có đôi khi là hai ba ngày đăng một bài.
Thân Huân xem qua các bài đăng của Quan Hinh từ đầu tới cuối một lượt, toàn là những hình ảnh ghi lại sinh hoạt hằng ngày của cô, ví dụ như ảnh đứa trẻ, những món đồ, một số mặt hàng xa xỉ, hoặc là chồng của cô.
Đâu đâu cũng toát lên sự sang trọng tinh tế.
Cuộc sống hằng ngày không phô trương của một thiếu phu nhân nhà hào môn.
Quan Hinh thi thoảng còn trả lời các câu hỏi của cư dân mạng, đặc biệt là ở phương diện tình cảm.
Có thể là vì Quan Hinh gả vào nhà hào môn, cho nên cho người ta cảm giác cô là người rất am hiểu về mặt tình cảm.
Nhưng Thân Huân sau khi xem xong câu trả lời của Quan Hinh, lại không nhịn được mà lộ ra biểu cảm ‘Ông già, tàu điện ngầm, điện thoại di động’.
Ví dụ như có cư dân mạng hỏi, bạn trai tôi phải tăng ca vào ngày Lễ tình nhân, tuy rằng có tặng quà, có bồi thường, nhưng tôi vẫn cảm thấy không vui.
Quan Hinh trả lời là, ngay cả một ngày lễ quan trọng như ngày Lễ tình nhân mà cũng không thèm để ý, có thể thấy đối phương hoàn toàn không đặt cô ở trong lòng.
Điển hình của việc chuyện bé xé ra to, thật vô nghĩa.
Thân Huân không khỏi thở dài, Quan Hinh rõ ràng là một người phụ nữ rất nông cạn, rốt cuộc Lục Tấn thích cô ta ở điểm nào!
Loại không cam lòng này khiến Thân Huân ở trong cốt truyện nỗ lực muốn chứng minh với Lục Tấn, Quan Hinh thật sự không tốt, rất không tốt.
Kết quả lại bị đôi nam nữ người ta kết hợp đánh một trận.
Ngón tay Thân Huân lướt trên màn hình, nhìn thấy dòng trạng thái mới nhất của Quan Hinh, mập mờ ám chỉ có người xen vào cuộc hôn nhân của cô, còn nói, người phụ nữ kia là thanh mai trúc mã của chồng cô.
Sắc mặt Thân Huân lập tức tối sầm lại, thanh mai trúc mã, chỉ chưa nói thẳng ra hai chữ Thân Huân.
Cô còn chưa có làm gì đã bị coi thành kẻ thứ ba, trở thành kẻ thứ ba chen chân vào chuyện của người khác.
Nếu đã làm thì cũng thôi đi, nhưng vấn đề là, cô còn chưa làm cái gì mà?
Fans phía dưới cũng vô cùng mãnh liệt, sôi nổi dò hỏi xem kẻ không biết xấu hổ chen chân kia là ai.
Nhất định là con điếm dâm đãng chuyên giật chồng người khác nào đó, còn có một số fans khuyên Quan Hinh nói tên ra để mọi người xem xem người phụ nữ kinh tởm này là ai…
Xem đến mức huyết áp Thân Huân tăng vọt, tức giận đến phát run.
Quá tức giận, quá tức giận.
Khó trách dì Trúc lại không cho cô chen vào cuộc hôn nhân của bọn họ, cô còn chưa làm cái gì đã bị người ta chụp mũ lên đầu rồi.
Thân Huân cảm thấy mình rất oan uổng, nhưng quả thực sự xuất hiện của cô đã kích phát cơ chế phòng thủ của Quan Hinh, trong lòng cảm ngập cảm giác cảnh giác và nguy hiểm.
Lục Tấn, Lục Tấn có biết chuyện Quan Hinh đi nói lung tung trên mạng như thế này không?
Nam Chi nhìn thấy sắc mặt Thân Huân tái nhợt, lo lắng hô: “Dì.”
Cô lập tức ném búp bê Tây dương xuống đi tìm bà nội.
Lục phu nhân bị đứa trẻ kéo lên tới nơi, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt, toàn thân đang run rẩy của Thân Huân, lập tức hỏi: “Làm sao vậy?”
“Dì Trúc, cháu rất tức giận.” Thân Huân đưa điện thoại cho Lục phu nhân xem, “Quan Hinh ám chỉ cháu là kẻ chen chân, là tiểu tam.”
Lục phu nhân hít sâu một hơi, lại hít sâu một hơi nữa, mới có thể kìm nén được cơn tức giận đang dâng trào.
Nhìn những lời nói đầy oán hận kia, khiến bà nhìn thoáng qua một lần cũng không muốn nhìn lại lần thứ hai.
Lục phu nhân nói với Thân Huân: “Dì đã nói rồi, bọn họ giống như thuốc trừ sâu DDVP ấy, bị dính lên người không chết cũng tàn phế, cô ta là người hoàn toàn bị cảm xúc chi phối, rất liều lĩnh.”
Lục phu nhân nói thẳng: “Chuyện này cháu không cần phải lo, dì sẽ gọi cho Lục Tấn, nếu mẹ cháu bảo cháu đi xem mắt thì cứ đi đi, đừng từ chối.”
“Tốt nhất là tỏ ra không thèm quan tâm đến Lục Tấn, dì cũng sẽ thả tiếng gió nói cháu sẽ không thể trở thành con dâu của Lục gia.”
Thân Huân tức giận đến mức hai mắt đỏ bừng, cắn chặt môi, “Sao cô ta có thể làm như vậy.”
Trong vòng giao tiếp này mọi người sẽ không nói trắng ra như vậy, cũng không phải là sẽ không qua lại nữa.
Lục phu nhân trầm mặt gọi điện thoại cho Lục Tấn, sau khi điện thoại được kết nối, bà lạnh giọng nói: “Lục Tấn, vợ con ở trên mạng nói bậy, cô ta cũng là phụ nữ vậy mà lại có thể ác độc hủy hoại thanh danh của người khác.”
“Con cũng đừng tự cho rằng mình là cái bánh thơm ngon mà tất cả phụ nữ trên đời đều muốn cướp muốn tranh đi, Thân Huân cũng chỉ coi con là bạn từ thuở nhỏ, nếu con còn có lương tâm thì nhắc nhở cô ta đi, không thể nói bậy được.”
“Con bé là con gái của chú Thân con, con cứ yên tâm đi, Thân Huân sẽ không bao giờ kết hôn với con đâu, đừng để vợ con nói bậy nữa.”
“Con nói với cô ta, nếu cô ta cứ cương quyết nói bậy, vậy mẹ cũng sẽ tung tin về cô ta, xem xem người ngoài tin cô ta, hay tin người làm mẹ chồng này là mẹ.”
Lục Tấn nhận điện thoại, bị mẹ quở trách một trận không kịp lau mặt, toàn thân cảm thấy thật cô đơn.
Lục Tấn chỉ có thể giải thích nói: “Con cũng không biết.”
“Vợ cả ngày làm cái gì con cũng không biết, công việc đã làm không tốt, ngay cả quán xuyến gia đình cũng không làm được, đúng là đồ bỏ đi.” Lục phu nhân tức muốn hộc máu.
Ngay sau đó lại nỗ lực dịu giọng, thở dài nói: “Thực xin lỗi, mẹ quá kích động, quá tức giận, Lục Tấn, có thể kiềm chế Quan Hinh lại được không, em gái Thân Huân của con còn chưa kết hôn, thật sự ảnh hưởng rất lớn tới con bé.”
Lục phu nhân chân trước vừa tát liên tục vào mặt, sau lưng lại dịu dàng vuốt ve vết thương, sợ con trai nổi lên tâm lý phản nghịch, chưa nói là đi kiềm chế Quan Hinh, mà có khi còn cùng chung chuyến tuyến với Quan Hinh, tự rơi vào tròng.
Lục Tấn:…
Được rồi, mắng con cũng là mẹ, an ủi con cũng là mẹ.
Lục Tấn chỉ nói: “Con biết rồi, con sẽ kiềm chế cô ấy lại, gửi lời xin lỗi của con tới Thân Huân.”
Lục phu nhân trầm mặt thầm nghiến răng nghiến lợi, giọng nói lại dịu dàng: “Mẹ tin tưởng con.” Cái con khỉ.
Nam Chi nhìn bà nội với ánh mắt đầy sùng bái và ngưỡng mộ, cô cũng muốn giống như bà nội, có thể nói nhiều như vậy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]