Từ Ân chậm rãi bước đi trên hành lang trong bệnh viện, thời điểm cơ thể sau hôn mê lúc nào cơ thể cũng yếu nhược đi rất nhiều.
Sắc mặt cô không tốt, gương mặt hao gầy đến nhợt nhạt. Từ Ân bám tay vào lan can, thở tắt một hơi, giọt mồ hôi lăn qua vành tai rơi xuống bên cằm cuối cùng không cam lòng trượt dài xuống cần cổ trắng ngần.
Cô bám tay vào lan can, từng li từng tý tiến về phía trước, mỗi bước chân đều cẩn thận dè dặt, chỉ cần nhìn kỹ đều thấy trong đôi mắt của người nọ mang theo dáng vẻ kiên cường rất rõ.
Phạm vi hoạt động của cô rất nhỏ, chỉ bằng một phần hai người bình thường, trên gương mặt của cô trắng bệch, khô khốc há miệng sau đó gắng sức đi về phía trước.
Dẫu sao Lam Từ Ân vẫn luôn như vậy, cô ấy chưa từng muốn đậm chân tại chỗ.
Trong ánh mắt của Tần Viễn chứa đựng người nọ, ở trong ký ức của hắn, cô ấy đã từng cầm tập hồ sơ dày dặn chạy qua chạy lại trước mặt hắn, cô ấy cũng đã từng dùng dáng vẻ nghiêm chỉnh của mình đứng đối diện với hắn, vĩnh viễn dùng thái độ bình tĩnh nhất xử lý mọi việc một cách hoàn hảo.
Nhìn lại từ đầu chí cuối, người vẫn luôn ở bên cạnh hắn lúc nào cũng bình tĩnh như vậy.
Tần Viễn bắt đầu nghĩ đến việc nếu một ngày nào đó cô ấy cứ như vậy vĩnh viễn đem những ký ức ở bên hắn lãng quên mất, vậy thì mọi thứ phải bắt đầu từ đâu?
Thiếu nữ nọ trong bộ đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/189304/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.