Lúc đó bởi vì không có tình cảm của người đó nên mới cảm thấy người đó quan trọng, sau này bởi vì có rồi nên nhìn đâu cũng thanh điều ngẫu nhiên, cũng không còn trân trọng như trước nữa.
Bởi vì nghĩ rằng người đó sẽ mãi mãi ở bên, sẽ không vì những mệt nhọc mà bỏ đi, sẽ không vì sự bạc bẽo mà nguôi ngoai tình cảm, sẽ không vì tất cả những điều ấy mà dứt khoát quyết liệt, cũng sẽ không vì thế mà không trân trọng chính mình.
Những hy vọng và tin tưởng năm đó đều đã bị mệt nhọc chạm vào, đều đã hao mòn theo thời gian.
Nếu có thể một lần nữa quay lại, chúng ta sẽ đi cùng đến đâu?
“ Sau này dẫu có thể nào nàng cũng chỉ có thể đi cùng ta, ở cạnh ta, cùng ta già đi, vĩnh viễn không chia lìa. ”
“ Vĩnh viễn không chia lìa?”
“Vĩnh viễn không chia lìa.”
“Thần thiếp tin người. ”
“ Hoàng thượng, thần thiếp thật muốn moi tim mình ra để xem nó rốt cuộc làm bằng gì mới có thể giết chết con của chính mình đây? ”
Bắc Chiến Dã giật mình sau giấc mộng ngắn ngủi, dưới mắt hắn hằn quầng thâm rất rõ, trong con ngươi ấy đọng lại dấu rích thời gian dường như đã bị điều gì đó tàn nhẫn làm mai một đi.
Trịnh Sâm chờ hầu bên ngoài, phát giác hắn đã tỉnh mới bước vào, khom lưng cúi đầu: “ Hoàng thượng, người lại gặp ác mộng sao? Có cần nô tài đi gọi Giang thái y đến không? ”
Trong tay Bắc Chiến Dã nắm chặt lồng đựng châu chấu bằng vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459853/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.