Sau này dù thế nào ta đều sẽ ở cùng người, hoàng thượng.
A La, trẫm ở nơi đỉnh cao không người đã chịu đủ những mưu toan của kẻ khác rồi, nàng có nguyện cùng trẫm bước đến nơi này, cùng trẫm già đi?
Hôm nay người đến đây chỉ để nói với thần thiếp điều này thôi sao?
Hoàng thượng, thần thiếp đã quá mệt mỏi rồi.
Bởi vì đã quá mệt mỏi nên mới phải rời đi.
Toàn thân Bắc Chiến Dã chậm rãi cứng ngắc, sau đó tầm mắt của hắn lại càng nhòe đi, hình như hắn mơ thấy một cơn ác mộng, thật dài, thật dài.
Vừa mới lúc nãy thôi nàng chẳng phải vẫn còn trách hắn, hiện tại lại cam tâm vùi mình trong biển lửa mênh mông.
Bắc Chiến Dã trơ mắt nhìn ngọn lửa lớn đã nuốt trọn cả Trường Xuân cung vốn phồn thịnh, cung nhân hắt nước vào nhưng lửa đến một chút cũng không nguôi ngoai mà chỉ có lớn thêm.
Ngọn lửa đọng lại trong đáy mắt hắn giờ phút này đang triệt để thiêu rụi mọi thứ thành tro, mà Bắc Chiến Dã lại không có lấy một chút sức lực phản kháng, chỉ có thể để cho cái nóng thiêu đốt của lửa nhẫn tâm thiêu cháy tâm can hắn.
Mọi thứ chỉ là ác mộng mà thôi.
Nhưng ngay cả có là mộng hắn cũng không cho phép Thương Lãm La chết.
Nàng chỉ có thể là người của hắn, một đời yêu hắn, dốc lòng vì hắn, chỉ có hắn mới được hủy hoại nàng, ai cũng không có ngoại lệ.
Đột nhiên Bắc Chiến Dã không nhìn nữa, hắn nhắm chặt mắt, sau đó vươn tay giữ lại một binh lính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459851/chuong-104.html