Đông cung lạnh, lòng người lại càng lạnh hơn.
Có lẽ cả đời này đây là lời nói đắng cay nhất mà Bắc Chiến Dã nghe được.
Cả đời này của hắn đã quá suôn sẻ, kể từ khi thái hậu nhận nuôi hắn cho đến khi tiên đế truyền lại ngôi. Chính vì quá suôn sẻ nên chính hắn cũng nhìn không rõ bản thân của mình.
Từ trước tới nay Bắc Chiến Dã chưa từng thực lòng yêu bất kỳ nữ nhân nào, năm đó Thương Lãm La hòa thân đến đây cũng chỉ có thể trở thành quân cờ trong tay hắn.
Lừa dối đó là thật, cảm xúc khi đó của hắn đối với nàng cũng là thật.
Nhưng một khi nàng đã rơi vào tay hắn thì nàng chính là vật tiêu khiển của hắn, huống hồ gì bây giờ nàng đã nước mất nhà tan, chẳng khác nào lục bình trôi dạt.
Thương Lãm La đã chẳng còn gì, nàng đã sớm trắng tay.
Hắn ngồi tại bảo tọa ngay giữa đại điện Dương Vân cung, nhìn một mảng đen kịt bên ngoài.
Bắc Chiến Dã đột nhiên cảm thấy nực cười.
Nàng dựa vào đâu đòi đấu với hắn? Nàng dựa vào đâu tổn hại chính mình?
Hắn lại muốn hỏi nàng, Thương Lãm La, ngươi đấu với trẫm, có nghĩ đến kết cục của ngươi sẽ ra sao?
Cho dù có bao nhiêu hờ hững và lạnh nhạt tồn tại trong khoảng cách giữa Thương Lãm La và Bắc Chiến Dã đi chăng nữa, hắn chỉ biết chính mình sẽ không phế hậu.
Bắc Chiến Dã, con người này luôn quả quyết rằng hắn sẽ không phụ A Nhan của hắn, lại vừa muốn cho Thương Lãm La thể diện.
Thể diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459837/chuong-90.html