Từ Ân hơi nheo mắt, chậm rãi nhắm mắt nghĩ lại mấy chuyện, dẫu có dáng vẻ an thần song mày liễu vẫn nhíu chặt lại.
Cơn đau từ tận cốt tủy tựa như muốn đòi mạng người khác, Từ Ân chỉnh trang lại bản thân một chút, sau đó mới nhìn được kỹ càng xung quanh.
Nơi hiện tại là một cỗ xe ngựa lớn, người hầu cận bên cạnh cũng không có lấy một người, ngoại trừ mấy binh lính cùng một vị tướng bên ngoài thì cũng chẳng có thêm được mấy nha hoàn.
Mông Cổ mới bị hai dế quốc lớn chia nhau xâu xé, mà trong việc lần này lại góp thêm mấy phần công sức không nhỏ của Bắc Chiến Dã. Người có tâm cơ như hắn ngay từ đầu đã ôm mộng giang sơn, chỉ là Thương Lãm La lại nhìn không thấu trái tim của hắn mà thôi.
Cho dù có là quân thượng quân hậu, ở cùng ba năm có đáng là gì?
Người được nuôi dưỡng trong hoàng cung này như Bắc Chiến Dã đã sớm quên mất thế nào mới là yêu thích giai nhân rồi.
Sa mạc Xích Linh nằm giữa ranh giới chiên tuyến của Lương Quốc cùng Việt Quân quốc, ở nơi này còn cách đất Việt Quân quốc hai trăm dặm, với tốc độ này cơ hồ trong vài ngày tới sẽ đặt chân bước vào đất Việt Quân quốc.
Từ Ân chậm rãi hướng ánh mắt ra bên ngoài, qua lớp mành trướng mỏng bên cạnh mơ hồ nhìn thấy vị tướng già lão luyện đang cầm đầu đoàn xe bên kia.
Khương Thưởng Thất, vị tướng quân tiền triều duy nhất còn sót lại của Việt Quân Quốc.
Cô thu lại ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-21-buc-thu-khong-co-hoi-ket/1459796/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.