Sở Phù hết sức vừa lòng với cuộc sống một tuần nay.
Trước kia cô cũng học một chút dương cầm, nhưng cũng chỉ đủ để qua bài kiểm tra của giáo viên, sau này nhà xảy ra chuyện cũng không luyện tiếp, chưa đến trình độ cao như Vệ Khinh Thiền.
Sau khi tiến vào giới giải trí, trong profile cũng có ghi sở thích là chơi đàn, nhưng ít khi được nhắc tới.
Thời gian này, được ung dung yên tĩnh luyện đàn khiến Sở Phù nghĩ đến khoảngthời gian thoải mái dễ chịu trước kia.
Nhưng mà sự yên tĩnh hiếm có này nhanh chóng bị người phá vỡ.
Nam nhân đột nhiên xuất hiện ở nhà cũ Vệ Khinh Thiền, hơi thở gấp rút.
Tiến đàn dừng lại, Sở Phù nghiêng đầu, gương mặt ôn hòa nhìn hắn, "Thân Hoa Chi? Anh làm gì mà vội vã như vậy?"
Thân Hoa Chi thở sâu vài hơi, nhìn nữ hài một thân bạch y yên lặng ngồi trước dương cầm.
Từ năm mười tuổi, hắn đã thích cô.
Cho đến tận bây giờ.
Vẫn không hề thay đổi.
Làm sao cô có thể tàn nhẫn như vậy?
Hắn nhớ tới thần sắc nghiêm nghị của người mẹ từng duy trì ủng hộ hắn theo đuổi Vệ Khinh Thiền, "Hoa Chi, tiểu Thiền không thích con, đã lâu như vậy, con cũng nên buông xuống đi."
Hắn mê mang, vì sao lại như vậy?
Rõ ràng người vẫn luôn biết tiểu Thiền với hắn không có loại tình cảm kia, vì sao đột nhiên lại nghĩ như vậy?
Nghĩ mãi, hắn cũng chỉ có thể nghĩ đến, nhất định là cô đã nói gì với mẫu thân.
Cô phiền chán hắn sao?
Sở Phù nhìn nam nhân đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-108-cach-cong-luoc-nam-than/1459508/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.