"Vì sao?" Thân Dục Chi nhìn cô.
Sở Phù giương mắt nhìn lại, dường như có chút tức giận, "Anh dám nói anh không có một chút tư tâm nào trong lòng?"
Không một chút tư tâm? Nếu hỏi hắn câu này ngày hôm qua, có lẽ hắn đã có thể nhanh chóng trả lời, không chút nghĩ ngợi, còn hiện tại, hắn không thể.
Không phải là không dám mà là không thể.
Thân Dục Chi không muốn lừa cô, là hắn không kiểm soát được bản thân, làm ra chuyệ n này.
Nhìn bộ dáng trầm mặc của Thân Dục Chi, Sở Phù liền minh bạch, người này quả nhiên có tư tâm!
Nhưng không biết là do lòng tự trọng hay vẫn là do muốn chịu trách nhiệm với cô, hắn không dám thừa nhận cũng không phủ nhận điều gì, chỉ có thể lấy trầm mặc ứng đối.
"Anh xem đi! Anh......" Lời nói còn chưa nói xong, Sở Phù bỗng nhiên đầu óc hôn mê, hai mắt tối sầm, ngã xuống.
Ngã vào trên giường cũng không đau, Thân Dục Chi nhìn nữ hài bỗng nhiên ngất đi thì cả kinh, vội vàng duỗi tay kéo người cô, lại xem nhẹ việc hai người lúc này đều trần như nhộng, một động tác như vậy không khống chế được thân thể, dán người lên trên da thịt trơn bóng của đối phương.
Xúc cảm ôn hoạt mỹ diệu lại lần nữa đánh thức kí ức đêm qua còn sót lại, mặt Thân Dục Chi hơi đỏ lên, mìm môi, không biết phải làm sao.
Người cô lúc này hơi nóng, trong phòng mở máy sưởi, còn đắp thêm chăn bông mà vẫn nóng như vậy, cực kỳ không bình thường, có lẽ là phát sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-108-cach-cong-luoc-nam-than/1459504/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.