Ngày tiếp theo, Sở Phù mơ màng tỉnh lại, cô sờ sờ đầu, cả người cảm giác không khỏe. Sau một đêm thêm mà cơ thể đau đến nhe răng trợn mắt.
Chuyện ngày hôm qua tuy cô khá mơ hồ, nhưng khẳng định là ý thức rất tỉnh táo, giống như linh hồn thoát ly thân thể, nổi lềnh bềnh giữa không trung mà nhìn sự việc kia diễn ra.
Nhưng mà giống như xem tivi vậy, cái gì cần mờ đều bị che mờ cả.
Sở Phù chỉ buồn rầu mỗi việc tấm thân trong trắng của cô giữ gìn bao lâu, cuối cùng lại dùng trong một cái không gian giả định! Thật là đau xé lòng mà!
Cho dù đây không phải là bản thể thật của mình, nhưng lí trí Sở Phù khẳng định cô không còn là một bé gái ngây thơ như ngày xưa nữa rồi.
Sở Phù liếc liếc người đang nằm bên cạnh mình, tư thế ngủ đoan chính, bản thân cô cũng không giống như trong tiểu thuyết viết, nằm gục trong lòng ngực người ta.
Khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân, khi ngủ vẫn lạnh lùng kien nghị nhưng lại có phần bình tĩnh nhu hòa hơn ngày thường.
- --nhưng mà thực ra hắn cũng đâu có đang ngủ?
Thân là lính, binh chủng đặc công, mọi trạng thái đều được huấn luyện nghiêm khắc, giả bộ ngủ cũng không phải là ngoại lệ.
Người khác khi giả bộ ngủ, tròng mắt sẽ động đậy, mà anh ta, kể cả tần suất hô hấp tới từng động tác thân thể nhỏ nhất, đều hoàn hảo.
Chà, cô có thể học tập loại thao tác này một chút. Chắc sẽ có ích trong việc đóng phim mai sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-108-cach-cong-luoc-nam-than/1459501/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.