Kéo Khánh Hạo đi nhanh đến một tiệm trang sức cách tân khá bắt mắt, xem từ đầu đến cuối và vừa mắt đúng bộ trang sức hình cánh thiên sứ bằng bạc khá tinh sảo.
“cho tôi xem bộ này!”
“gói dùm tôi bộ này!”
Gần như đồng thời cô yêu cầu gói lại thì cũng có một giọng nói khác muốn xem.
“vâng xin hai vị đợi một chút!” cô nhân viên khó sử nhìn hai người rồi lấy bộ trang sức bạc đặt lên trên.
“hình như cảnh này quen quen sao á?” và cũng đồng thời như có cái gì đó lướt qua trong đầu cô.
“ oa đây không phải là cháp hai ghi thù cho nữ chủ đây sao? Làm sao có thể quên đoạn ấn tượng này kia chứ...”cô gần như vò đầu bức tóc để tự trách bản thân.
“xin lỗi hai vị, hiện tại ở đây chỉ còn một bộ kiểu này thôi ạ!” cô nhân viên lên tiếng cắt suy nghĩ của cô. Nhẹ giọng xin lỗi như ‘kịch bản’.và tiếp theo nữ chủ sẽ phát quy công năng.
“bạn gì đó ơi! Mình vừa ý bộ này nên..bạn có thể nhường cho mình được không?” Trần Nhược Dao đúng chuẩn thánh thiện lên tiếng hòa giải giúp nhân viên.
“xin lỗi! Nhưng mình cũng thích bộ này, bạn lịch sự nên cũng biết trước sau nhỉ? Chị nhân viên này! Em là người xem từ trước và yêu cầu gói bộ này để thanh toán mà, tại sao chị lại nói như vậy để bạn ấy phải xin phép em?” không phải chỉ là nữ chính được thiên vị thôi sao? Rõ ràng cô chuẩn bị mua mà cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nham-cuon-sach-chua-phan-the-loai/2860355/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.