Sau khi Bạch Nhật Hy đứng dậy rời khỏi bàn đi về hướng nhà vệ sinh thì Nam Cung Diệp cũng đứng lên đi theo phía sau cách cô một khoảng. Và một lúc lâu sau thì Mộ Dung Thần cũng đứng lên rời đi theo hướng hai người đi.
Bạch Nhật Hy bước vào nhà vệ sinh, rửa mặt xong cô đứng nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân trong gương. Bạch Nhật Hy khi này đưa tay lên ngực trái để cảm nhận nhịp đập trái của chính mình.
Có lẽ, cô đã hoàn toàn kiểm soát được cảm xúc của thân xác nguyên chủ rồi. Bạch Nhật Hy không còn cảm thấy lồng ngực trái nhói lên mỗi khi gặp mặt nam chủ nữa rồi. Hoặc cũng có thể là do chính cô đã mất đi hoàn toàn cảm xúc với sáu nam chủ cũng nên.
Sau một hồi tự nhủ với lòng mình xong, Bạch Nhật Hy rửa tay rồi bước ra bên ngoài nhà vệ sinh, vừa bước ra khỏi thì cô đã bị một bàn tay kéo vào trong một góc khuất.
Đến khi nhìn rõ người kéo mình là ai thì Bạch Nhật Hy giật mình với gương mặt phóng to của Nam Cung Diệp, đôi mắt anh hằn đầy tơ máu như một con thú hoang đang tức giận.
“Tiểu Hy, em nói đi. Lời của cái tên kia có phải là thật không?” Nam Cung Diệp dường như biến thành một người khác mà khẽ gầm gừ.
“Ý anh là lời nói ở ngoài cửa của Chu Dạ sao?” Bạch Nhật Hy trầm mặt nói.
“Phải!” Nam Cung Diệp gần như là gầm lên với cô.
“Nếu tôi nói là thật thì sao?” Bạch Nhật Hy dùng ánh mắt thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nguoc-tra-nam-chu/750240/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.