Chu Nhất dìu Bạch Nhật Hy rời khỏi bệnh viện, đưa cô lên xe của chính mình ngồi rồi anh vội vã chạy đi tìm máy bán nước tự động để mua nước cho cô uống. Chu Nhất rất nhanh quay trở lại xe với chai nước suối lạnh trên tay. Đưa nước cho Bạch Nhật Hy, Chu Nhất cũng tự mình mở cửa xe bước vào buồng lái xe. Quay sang quan sát sắc mặt của Bạch Nhật Hy thì Chu Nhất thấy cô có vẻ đã ổn hơn khi nãy rất nhiều.
“Cô ổn rồi chứ?” Chu Nhất nhỏ giọng dè chừng hỏi như sợ cô đột nhiên giật mình rơi vào tình trạng như ban nãy một lần nữa.
“Tôi không sao!” Bạch Nhật Hy quay sang nhìn Chu Nhất rồi mỉm cười, tuy sắc mặt cô có chút trắng nhưng vẫn không thể che đi được vẻ đẹp vốn có của cô.
“Vậy thì tốt rồi! Bạch tiểu thư à, có ngày tôi sẽ bị cô doạ cho đứng tim mà chết mất.” Chu Nhất thở phào khi nghe cô nói rồi lại buộc miệng nói ra những lời không nên nói.
Không trả lời, nhưng Bạch Nhật Hy lại dùng ánh mắt khó hiểu vì câu nói của Chu Nhất mà nhìn anh.
Cả hai ngồi trong xe một khoảng khá lâu thì Chu Nhất mới lái xe rời khỏi bệnh viện. Bạch Nhật Hy ngồi trên xe hướng mắt nhìn ra bên ngoài cửa xe ngắm nhìn đường phố đang dần nổi đèn lên. Ngồi nhìn ra bên ngoài, lúc này Bạch Nhật Hy chợt thầm nghĩ, lần trước bị mất khống chế một lần vì Cố Hàn và lần này lại là Mộ Dung Thần nhưng may mắn là lần này cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nguoc-tra-nam-chu/750229/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.