‘Cạch’ Âm thanh cửa phòng mở ra khiến Nam Cung Diệp ngước mắt nhìn về phía phát ra âm thanh.
Nam Cung Diệp hướng mắt về phía cửa, hai hình bóng một hồng một xanh đen bước vào, anh đưa mắt nhìn cô gái mặc váy hồng. Anh biết cô gái này, cô gái này lúc nãy ở sân bóng đã nhìn anh chăm chăm, nhưng nhìn cô ta không biết vì gì anh lại thấy có chút quen thuộc, anh lại di chuyển tầm mắt sang cô gái mặc váy dài màu xanh đen. Nhìn thẳng gương mặt cô gái này Nam Cung Diệp chợt giật mình, trái tim không ngừng reo lên, anh biết cô gái này, cô gái ở trong giấc mơ của anh. Mặc dù trong giấc mơ cô gái ấy đã gầy nhom nhưng chẳng hiểu vì sao anh lại nhận ra được cô gái trước mắt này là cô gái trong giấc mơ của chính mình.
“Anh... anh không có việc gì chứ? Sao lại...?” Bạch Nhật Hy thấy đôi mắt của người con trai trước mắt đỏ hồng, khoé mắt vẫn còn ướt khiến cô hết sức kinh ngạc.
“Anh, anh không sao chứ? Đây khăn giấy đây, anh dùng đi.” Đỗ Minh Nguyệt mặt đỏ hồng luống cuống tìm trong túi xách một gói khăn giấy đưa cho Nam Cung Diệp.
Nam Cung Diệp mắt không rời Bạch Nhật Hy đưa tay nhận lấy khăn giấy từ Đỗ Minh Nguyệt, ánh mắt lướt nhanh qua người cô ta rồi nói lời cảm ơn, ánh mắt của anh lại tiếp tục rơi trên người Bạch Nhật Hy.
Đỗ Minh Nguyệt thấy bản thân bị ngó lơ, ánh mắt Nam Cung Diệp cứ đặt hết trên người Bạch Nhật Hy nên vô cùng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nguoc-tra-nam-chu/255332/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.