Nơi này, nơi mà Nhiễm Nhan đang sinh tồn chính là khởi nguồn, tất cả đều chỉ đang tiến hoá bước đầu, hôm nay hoa cúc dại có thể giết chết đám sâu, nhiều ngày sau có thể đè ép gia cầm, động vật, kể cả loài người. Nếu như người và cỏ đánh nhau, Nhiễm Nhan chọn ai? Câu hỏi rất vô lý, đương nhiên là bản thân mình bên phe nào thì mình theo bên đó. Thân là cây cỏ mong manh, điều cô làm cho nhân loại chỉ là kể cho bọn cây cỏ biết điều gì là giới hạn. Con người có giới hạn của con người, như người thân, bạn bè, thậm chí là bản thân họ. Vậy làm một cây cỏ đúng qui cách, giới hạn là gì? Đất đai, chất dinh dưỡng, nòi giống con cháu đời sau...
Quãng đường tiếp theo càng thuận buồm xuôi gió hơn khi có được mục đích rõ ràng, kể chuyện, chỉ cho bọn cỏ cây cách để nâng cao bản thân. Nhánh cây cần dẻo dai, đầu ngọn phải bén nhọn, đâm đối thủ phải tinh chuẩn, một phát trúng ngay điểm yếu, và đã giết thì phải triệt hết toàn bộ, không được để bất kì kẻ nào trốn thoát.
Quan trọng hơn của cây cỏ dại chính là đoàn kết, điều này thì bọn cỏ nơi đây làm rất tốt, chúng còn quay qua chỉ trích cô là quá lập dị, không chịu vào liên kết của cây cỏ để hút chất dinh dưỡng gì cả. Nhiễm Nhan chỉ biết cười cười cho qua chuyện. Thời gian ở trong khu hoa cúc dại cô còn gặp thêm hai lần bọn sâu tấn công và một lần là đám bướm đẻ trứng sâu bị tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856931/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.