Ngày đổ máu qua đi, tất cả lại quay về sinh hoạt bình thường, tắm nắng, ấp ủ lá ngủ để rễ hoạt động nhanh hơn, hôm sau dậy sớm đón sương mai. Nhiễm Nhan lần này rút kinh nghiệm xương máu, cô không vươn dài, mà tập trung phát triển rễ và thân mạnh mẽ phì nhiêu lên. Chẳng mấy chốc xung quanh đã trở thành một lãnh địa nhỏ bé của cô.
Huơ huơ những cái lá xanh tốt của mình che chở đám hoa con vừa nhú, cô vui vẻ lắc lư trong gió như một cái cây cỏ yêu đời. Lúc này cỏ lạc hàng xóm lại mon men đến thăm. Vẫn ý đồ xưa cũ.
“Này cỏ mới, không gia nhập với bọn ta thật sao, ta nghe nói sắp có lương thực mới đó.”
Nhiễm Nhan suy nghĩ, bọn họ vừa được cắt tỉa xong, cũng nên bón phân nhỉ? Cô dị ứng, đang suy nghĩ làm sao để che giấu đám con gái hoa của mình tránh dính dơ thì cỏ hàng xóm nói thêm.
“Ta nói ngươi nghe, bọn họ nói lương thực không có ở gần chúng ta, nên tự bản thân không phân chia được đâu, ngươi nên suy nghĩ lại, ta phải năn nỉ lắm họ mới đồng ý cho ngươi thêm cơ hội đó.”
Nhìn nhìn thân hình cỏ hàng xóm ngày nào, bây giờ tuy cao hơn mình cái đầu hoa, nhưng ốm tỏng teo, giơ giơ nhánh cây béo núch ra cô từ chối.
“Cám ơn ngươi, nhưng ta hiện tại thấy rất tốt, tạm thời chưa cần thiết ăn thêm quá nhiều thức ăn.”
Hạnh phúc vì biết phân bón không phải ở khu vực của mình, đám con gái nhỏ sẽ không bị bẩn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856927/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.