Cô nhìn nhìn nơi đây, đầu cũng như cuối không thể nhìn rõ, chỉ phân biệt nhờ vào dòng chảy của nước mà thôi. Có lẽ là chảy rất lâu năm nên mới tạo thành những rãnh nước gần như láng mịn như vậy.
"Rãnh nước... Giai Giai và Đình Đình phụ trách tạo một chiếc bè nhỏ đủ để chúng ta ngồi là được, yêu cầu là có bánh xe khớp với rãnh nước để có thể tăng tốc chạy mà không bị cản trở."
"Chúng ta quyết định đi đến cuối đường sao?"
"Đi thì vẫn đi, chúng ta nghỉ tại chỗ đào khoáng, đợi Giai Giai làm xong thì đêm khi ngủ sẽ để thú kéo đi men theo rãnh nước. Thức dậy ở chỗ nào thì đào khoáng tại chỗ đó. Nếu may mắn đến được cuối thì xem như chúng ta có thu hoạch thêm."
"Cũng hợp lí, tuy mất thêm ít thời gian nhưng mà như vậy ít ra cũng có cái để mang về. Ta đồng ý."
Lương Nhâm thì không ý kiến, nhất là đối với chủ ý của Nhiễm Nhan.
"Đào thôi."
Lớp bên ngoài chưa có gì đặc biệt, được bọn thú cào cào vài cái thành một cái động nhỏ.
"Ngưng ngưng đã thấy rồi, mọi người nhìn xem."
Nhiễm Nhan chỉ vào một đốm nhỏ màu xanh nhạt đang chiếu ra ánh sáng lấp lánh. Dù mang kính bảo hộ vẫn công nhận nó thật đẹp. Lương Nhâm mang dụng cụ mất gần nửa tiếng đào ra một viên băng tinh nhỏ bằng ba ngón tay sáng lấp lánh. Nhìn bên ngoài thì không khác gì một viên thuỷ tinh, nhưng nhìn kĩ bên trong có những hạt năng lượng không ngừng dao động.
"Đây chính là hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856924/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.