Giai Giai nhìn qua chiếc bè của họ nằm cạnh bên, bề ngoài có vẻ rất chắc chắn, dài 15m, rộng 9m. Chính là những cây to lớn nhất mà bọn họ tích cóp lại từ trước đến nay. Không nói đến công dụng của Lương Nhâm trong cái bè này thì chỉ mỗi cái lều nhỏ ở giữa bè để mọi người nghỉ ngơi tránh nắng cũng làm Giai Giai nghi ngờ sự chịu đựng của nó.
"Chúng ta lao đầu vào biển bằng cái bè gỗ này sao?"
"Chứ sao, không lẽ bằng con vịt của nhà ngươi."
"Chúng ta có thể đợi mùa tuyết rơi."
Nhiễm Nhan đưa tay thử độ ấm của nước mà cau mày.
"Tưởng ta muốn xuống nước sao, ta là sợ chúng ta chưa tìm được gì cả đã phải lội nước."
Lão Linh thấy cô xoa xoa tay cũng thử thử.
"Nước ấm?"
"Đúng, nước ấm, nhưng lại không làm tan băng ở rìa mà chỉ chảy theo dòng tạo thành suối nhỏ."
Nếu như bọn họ đoán đúng thì biển băng ở trung tâm phó giới, mỗi mùa tuyết ngưng sẽ tạo thành những con suối chảy khắp nơi, có khả năng là mục đích thu nhặt khoáng vật hay chất dinh dưỡng hoặc là ngược lại mang năng lượng từ biển băng nhằm cải tạo dần phó giới này, hạ nguồn con suối cũng sẽ là đổ vào biển băng.
"Như vậy chúng ta dù đi lên thượng nguồn hay xuôi xuống hạ nguồn cũng sẽ tới đây."
"Cũng chỉ là suy đoán mà thôi, vả lại không có bản đồ hệ thống ảo rà soát chúng ta thật không biết mình nằm chếch về hướng nào."
Giai Giai chen vào. Hãy ?ìm đọc ??a?g chí?h ở ﹎ ??ùm??
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856921/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.