Nói trở về mười mấy phút trước, Nhiễm Nhan sau khi lấy được hộp mứt trái cây, và mua thêm vài bịch bánh linh tinh khác. Vui vẻ cầm bịch đồ to tướng bước vào thang máy, bấm tầng 12. Nhìn con số nhảy từ từ, đến tầng 3 thì mọi người đi ra ngoài cả, tầng 4 lại thêm một bác sĩ nam đi vào, nhưng ông không bấm số, cô nghĩ chắc cùng tầng với mình.
- ' Cô biết nhà điêu khắc Âu không?'
Bác sĩ có chất giọng ồm ồm, không nghe ra được tuổi tác, Nhiễm Nhan suy nghĩ là hỏi mình sao? Làm sao cô biết được điêu khắc Âu Âu gì đó.
- " Ta..."
Đang định trả lời thì bỗng cô ngưng lại, cảm giác lạ lạ, vì vòng đeo tay của mình hơi ấm ấm, Đình Đình có thể thông qua vòng tay liên hệ với Nhiễm Nhan hay Giai Giai đều được.
"Cảm giác này là Đình Đình muốn liên hệ cô, nhưng bị ngăn trở. Không lẽ xui xẻo đến vậy?"
Không để cô chờ lâu, bác sĩ đó đã nói tiếp.
- ' Nhà điêu khắc Âu, ông ta từ nhỏ sống ở cô nhi viện, không biết cha mẹ mình là ai. Lúc nhỏ ông chỉ thích thú với việc vẽ tranh, tạc tượng bằng đất sét, hay nhặt những cây gỗ khô về dùng dao cắt tỉa... Dù tài năng được biểu hiện ra từ nhỏ, nhưng tính tình quái gở, lập dị. Nên chẳng bạn nào chơi chung, cũng như không lọt mắt của nhà hảo tâm nào nhận nuôi.
Ông cứ sống lầm lũi trong viện mồ côi đến khi đủ tuổi trưởng thành thì như bao người khác, lao đầu vào kiếm miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/856890/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.