Giai Giai mở cửa đi vào, sà vào nệm nước trên nền phòng khách thở ra một cách thõa mãn:
- " Vẫn là nhà mình mát mẻ nhất".
Vừa cười vừa lấy nĩa cắm lấy miếng anh đào trên bàn trà. Giai Giai mấy ngày nay rất tích cực chạy theo bà Ngô, nhưng mà hôm nay thiếu nước, cũng không thể cung cấp quá nhiều. Nhà nào cũng phải để lại cho con cháu của mình. Đội dân quân tự nguyện cũng thu hẹp thời gian trực ban lại, gia nhập vào đội ngũ tranh mua nước.
- " Bên nhà ông bà Ngô sao rồi".
Rót cho Giai Giai chén nước mát cô hỏi.
- " Hiện tại rất tốt, ông bà còn có ý định đi tranh mua nước, nhưng mà nhìn tình hình bên ngoài quá rối loạn, vả lại hôm trước nghe lời chúng ta trữ nước nhiều, nên tiết kiệm một chút vẫn đủ dùng vài tháng. Tạm thời không cần ra ngoài, tránh lại mang thương tật vào người".
- " Ừ được như vậy thì tốt, tạm thời ở trong nhà vẫn an toàn hơn."
Lúc này có chuông cửa, Giai Giai vừa từ nhà ông bà Ngô về, không lý nào lại qua đây. Nhìn qua mắt mèo thì thấy là Thẩm Ninh, con trai bà Thẩm nhà đối diện 901.
Nhiễm Nhan mở cửa gỗ, nhưng không mở cửa sắt chống trộm bên ngoài. Bọn họ không thân cũng chẳng quen, tình hình kinh tế khó khăn, tìm tới cửa không nghĩ cũng biết chẳng tốt lành gì:
- " Anh Thẩm có việc?"
Thẩm Ninh thấy Nhiễm Nhan không mở hết cửa thì bắt đầu tỏ vẻ không vui, nhưng vẫn hắng giọng nói:
- " Nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-mat-the-nhiem-nhan/249910/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.