Ninh Cảnh Thần vừa làm đồ ăn trong bếp vừa không khỏi cảm khái. Châu Văn Phương khoẻ thật mà Hoa Thiên Vũ cũng thật mát tay. Mới hôm qua Văn Phương còn chạy một mạch liên tục mấy ngày đêm từ kinh thành đến đây, vừa đến nơi đã đứng không nổi mà ngã khuỵu. Thế mà uống qua thang thuốc của Thiên Vũ hôm nay đã khoẻ re. Sáng nay hắn không mở quán. Hắn muốn dành thời gian ở bên Văn Phương nhiều hơn. Hắn biết y không thể ở đây quá lâu. Cảnh Thần ở trong bếp nấu cho hai người đàn ông của đời hắn những món ăn thật ngon. Nấu say sưa đến mức có người bước vào từ phía sau mà hắn không hay biết. Chỉ đến khi bị ôm eo hắn mới giật mình.
“ A Vũ, huynh làm gì thế? Làm ta giật cả mình.”
“ Ngươi đang nấu gì vậy? Thơm quá.”
“ Bí mật. Mấy món này bảo đảm các huynh chưa ăn bao giờ.”
“ Thời gian ta ở đây lâu như vậy mà ngươi chưa hề nấu những món này. Hôm nay thì lại nấu. Ngươi thích Văn Phương hơn ta ư?”
Cảnh Thần bật cười: “ Huynh đang nói lung tung cái gì vậy? Thật không ngờ Hoa Thần y cũng biết làm nũng nha. Được rồi. Huynh qua nói chuyện với A Phương đi. Để yên cho ta làm việc.”
“ Nói suông như vậy thì ta không đi đâu.”
Cảnh Thần đỏ mặt, kéo cổ áo Thiên Vũ xuống hôn một cái chụt lên môi y rồi đẩy y ra ngoài, còn nói: “ Huynh đi đi. Chừng nào gọi mới được vào.”
Thiên Vũ phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-lam-npc-phan-dien/3068601/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.