Sáng hôm sau, Phượng Linh thu xếp đồ đạc chuẩn bị xuất viện. Dù sao thì anh cũng không phải là bệnh nhân thật sự, nếu cứ tiếp tục ở lại chiếm dụng tài nguyên của bệnh viện thì cũng không thích hợp. Với lại anh cũng bị Huyền Âm lải nhải cả ngày hôm qua rồi. Hôm nay xuất viện sớm để cậu ta khỏi tới làm phiền nữa.
Cốc cốc cốc...
Phượng Linh không thèm quay đầu lại nhìn mà chỉ nhàn nhạt buông lời:
" Cậu lại tới nữa sao? Tôi chuẩn bị về rồi, không có chiếm phòng bệnh nữa đâu. "
" Anh không giả vờ nữa à? " - Giọng nữ không nhanh không chậm vang lên sau lưng khiến Phượng Linh giật mình.
Anh máy móc quay người lại thì thấy Bạch T.ử Ly đang đứng dựa vào cửa nhìn anh. Phượng Linh lúng túng quay mặt đi chỗ khác:
" Em đến thăm anh à? Hôm nay anh khỏe lại rồi nên chuẩn bị xuất viện. "
" Ồ, là khoẻ lại thật hay là chưa từng bệnh nên lúc nào cũng khoẻ? "
"... Em biết rồi... "
Bạch T.ử Ly nhìn Phượng Linh một cái, không nói gì mà trực tiếp đi thẳng ngồi về phía ghế sofa nhỏ được đặt ở góc phòng bệnh. Phượng Linh thấy thái độ của cô như thế thì bắt đầu lo lắng, không lẽ cô giận anh vì chuyện hôm qua anh cố tình tỏ ra bệnh tật để dụ cô đồng ý lời tỏ tình sao
Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua, cuối cùng Bạch T.ử Ly lên tiếng trước phá vỡ bầu không khí nặng nề này:
" Anh nghĩ tôi không biết cái trò hôm qua à? "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-lam-ac-nu-toi-bi-cac-thu-phu-nghe-thay-tieng-long/4857701/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.